“Sẽ xử lý nếu lương lãnh đạo SCIC sai”
(Dân trí) - “Theo quy định hiện hành, lương TGĐ là 40 triệu, phần vượt hơn tôi yêu cầu kiểm điểm đánh giá, những gì sai phải xử lý, còn phần cơ chế chưa phù hợp là trách nhiệm của Chính phủ”, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trả lời xung quanh vấn đề lương của lãnh đạo SCIC.
>> Thanh tra chậm vào cuộc vụ lương “khủng” tại SCIC
Tất cả những vấn đề được báo chí đặt ra liên quan đến vụ PCI, vấn đề lương quá cao của lãnh đạo SCIC, việc Chủ tịch tỉnh Hà Giang không chấp hành chỉ đạo của Thủ tướng… đều được Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trả lời thẳng thắn trong buổi họp báo chiều 7/1.
Vụ PCI: Đã có chứng cứ khởi tố tội nhận hối lộ
Trả lời câu hỏi xung quanh việc lương của lãnh đạọ Tổng Công ty kinh doanh vốn nhà nước (SCIC) lớn gấp 10 lần lương của Thủ tướng Chính phủ, Bộ trưởng Lao động - Thương binh và Xã hội Nguyễn Thị Kim Ngân cho biết việc xây dựng tiền lương được căn cứ trên định mức lao động, nhiệm vụ kế hoạch trong năm của đơn vị.
Trên cơ sở tính toán đó, lương thành viên Hội đồng quản trị và TGĐ của SCIC trung bình là 40 triệu đồng. Việc lãnh đạo thu nhập hàng tháng tới trên 78 triệu đồng trong năm 2008, theo bà Ngân trong số này có tiền ngoài giờ, ăn trưa, quần áo chuyển từ năm trước sang, cho nên mức công bố cao hơn quy định.
Bà Ngân cho biết, Thủ tướng đã chỉ đạo rà soát lại các quy định hiện hành xem việc tính toán lương cho TGĐ của đơn vị này có hợp lý không. “Số tiền vượt 40 triệu đó, cái nào đúng, không đúng, chúng tôi đang phối hợp rà soát”, bà Ngân nói.
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bổ sung, trong quá trình cải cách, đổi mới doanh nghiệp nhà nước, tách chức năng quản lý nhà nước ra khỏi bộ, SCIC đã ra đời. Việc hình thành đơn vị này, chúng ta cũng rút kinh nghiệm và tham khảo mô hình của Trung Quốc, Singapore để quản lý vốn nhà nước trong doanh nghiệp nhà nước.
Thủ tướng Ngưyễn Tấn Dũng và các thành viên Chính phủ tại buổi họp báo (Ảnh: Chinhphu.vn)
Theo Thủ tướng, vấn đề đặt ra là phải có thể chế, cơ chế phù hợp với chức năng, nhiệm vụ SCIC được giao. Tuy nhiên, thiếu sót, khuyết điểm vừa qua là xây dựng còn chậm, chưa ban hành được nghị định nên SCIC vẫn hoạt động theo thể chế hiện hành như các tổng công ty khác.
Việc thực hiện tiền lương tại đơn vị này cũng giống với các doanh nghiệp nhà nước nói chung. Theo Thủ tướng, điều này hợp pháp, nhưng không hợp lý, không phù hợp với chức năng kinh doanh vốn của nhà nước.
“Theo qui định hiện hành lương TGĐ là 40 triệu, phần vượt hơn tôi yêu cầu kiểm điểm đánh giá, cái gì sai phải xử lý, còn phần cơ chế chưa phù hợp là trách nhiệm của Chính phủ”, Thủ tướng nhấn mạnh.
Xung quanh nghi án nhận hối lộ liên quan đến ông Huỳnh Ngọc Sĩ trong vụ PCI, trả lời câu hỏi về tiến độ xử lý, Thủ tướng cho biết, hơn 3.000 trang tài liệu do các cơ quan chức năng của Nhật cung cấp đã được dịch, nhưng không thể là căn cứ để xét xử.
Tuy nhiên, Bộ trưởng Bộ Công an đã báo cáo Thủ tướng, các cơ quan chức năng đã có cơ sở, chứng cứ khởi tố tội danh nhận hối lộ đối với ông Sĩ. “Tất cả những ai nhận hối lộ, khi các cơ quan chức năng có đủ chứng cứ, phải xử lý theo đúng pháp luật, không bỏ sót tội phạm, nhưng cũng không để oan sai”, Thủ tướng bày tỏ.
Cán bộ tiêu biểu là dám làm…
Về vấn đề phòng chống tham nhũng nói chung, người đứng đầu Chính phủ cho biết, thái độ của Đảng và Nhà nước là kiên quyết. Tuy nhiên, theo Thủ tướng, chống tham nhũng là quá trình liên tục đòi hỏi sự kiên trì, đồng bộ.
Để phòng chống tham nhũng hiệu quả, Thủ tướng cho rằng, bên cạnh một thể chế công khai, minh bạch, tạo điều kiện nâng cao thu nhập cho công chức phải xử lý nghiêm minh để mỗi người tự giác tự rèn luyện mình.
Xung quanh thông tin về việc lãnh đạo tỉnh Hà Giang 5-6 lần không thực thi lệnh của Thủ tướng Chính phủ đã được đại biểu Lê Văn Cuông chất vấn tại kì họp Quốc hội vừa qua, ông Nguyễn Tấn Dũng cho biết, đã chỉ đạo Chủ tịch tỉnh Hà Giang báo cáo.
Thủ tướng cũng đã yêu cầu Thường vụ Tỉnh uỷ kiểm điểm xem có phải Chủ tịch tỉnh 5 - 6 lần không thực hiện chỉ đạo của Thủ tướng, lý do vì sao. Sắp tới Thủ tướng cũng sẽ lên làm việc với tỉnh Hà Giang.
Xung quanh mối lo ngại về việc có những cán bộ ngại va chạm, “co mình” để lấy phiếu bầu trong Đại hội Đảng các cấp sắp tới, ảnh hưởng đến việc thực hiện các nhiệm vụ kinh tế - xã hội, Thủ tướng cho rằng, Ban Bí thư, Bộ Chính trị đã quán triệt, đánh giá cán bộ phải căn cứ trên hiệu quả công việc.
“Những đồng chí tiêu biểu là những đồng chí dám làm và làm có hiệu quả”, Thủ tướng nhấn mạnh.
Cấn Cường
VẮNG CHỊ
Năm đầu tiên THIẾU chị
Ngõ vắng, quạnh cửa nhà
Em cũng ít lại qua
Vì cổng không còn mở
Riêng cụ thì vẫn nhớ
“Con Viển nó không sang”
Cụ đâu biết Thiên đàng
Đón chị lên năm ngoái
Cu Vũ còn thơ dại
Vẫn luôn gọi BÀ BÀ
Lúc vui cửa ấm nhà
Thì tết không còn chị
Em biết điều chị nghĩ
Sống trung thực, đảm đang
Vượt gian khó, nguy nan
RẠNG danh CHO họ Vũ...
*Viết hồi 10:58 AM ngày 08/01/10 tại 11 PĐC em chồng Vũ Tản Hồng08/01/2010 - 12:00 AM
Bài 3: Tòa chờ giám định, xác minh
Các cơ quan liên quan chậm phối hợp với tòa trong việc xác minh, cung cấp chứng cứ, hay giám định khiến vụ án bị kéo rê có khi cả mấy năm trời. Khắc phục chuyện này không hề đơn giản.
Bài 4: Vướng ủy thác tư pháp
Bài 2: Ðương sự dùng... “chiêu”
Vẫn trình độ non và nhát tay
Thực tế, tham gia vào quá trình giải quyết án, ngoài tòa còn có cả những cơ quan chuyên môn khác. Nhiều vụ tòa đã phải “dài cổ” chờ kết quả xác minh, cung cấp chứng cứ, giám định từ các cơ quan này mà không biết phải làm sao.
Xử xong, chứng cứ mới đến
Trước đây, giải quyết một vụ tranh chấp tài sản, một thẩm phán TAND TP.HCM đã yêu cầu Công an tỉnh L. cung cấp chứng cứ để bổ túc hồ sơ. Sau đó, Công an tỉnh L. có công văn cho biết không có chứng cứ đó nên tòa đưa vụ án ra xử.
Đương sự kháng cáo. Ngay trước khi Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM xử, bất ngờ TAND TP lại nhận được công văn cung cấp chứng cứ của Công an tỉnh L. Hỏi ra mới biết do trước đây quá bận nên công an không có thời gian lục tìm! Từ chứng cứ mới này, bản án sơ thẩm đã bị tòa phúc thẩm sửa.
Có nhiều vụ án kéo dài do các cơ quan liên quan chậm phối hợp với tòa án. Trong ảnh: Xem thông tin xử án tại TAND TP HCM. Ảnh minh họa: HTD
Vụ khác, năm 2000, bà T. kiện hàng xóm ra TAND quận Bình Thạnh để tranh chấp một bức tường. Được nhận đơn rồi, mãi không thấy tòa gọi tiếp, bà đến hỏi thì thẩm phán giải thích rằng phải chờ Phòng Quản lý đô thị quận xem bức tường của ai. Bà T. về chờ. Đến năm 2003, bức xúc quá, bà gửi đơn khiếu nại đến quận thì việc xác minh mới hoàn tất. Nhưng sau đó phiên xử vẫn phải hoãn để xác minh thêm...
Bốn năm chờ phúc đáp
Năm 2005, phía ông B. và bà N. thành lập một công ty tư vấn kiến trúc xây dựng, rồi ký hợp đồng làm ăn với công ty khác. Họ cam kết nếu thương vụ thành công thì sẽ chia lợi nhuận theo tỉ lệ. Nhưng khi kết thúc hợp đồng, bà N. nói không có lãi nên không chia cho phía ông B. đồng nào, bị phía ông B. khởi kiện.
Tháng 6-2006, TAND quận 10 đã buộc bà N. phải trả cho phía ông B. tổng cộng hơn 50 triệu đồng tiền lợi nhuận có được từ hợp đồng. Ba ngày sau, bà N. kháng cáo. Từ đó đến nay, vụ án vẫn “nằm im” tại TAND TP. Các đương sự khiếu nại thì được tòa lý giải là còn phải chờ Sở Kế hoạch và Đầu tư TP cung cấp bản sao hồ sơ về việc góp vốn của các bên. Từ năm 2006, tòa đã gửi bốn văn bản yêu cầu Sở trả lời nhưng đến nay vẫn chưa được phúc đáp. Do tính chất quan trọng của chứng cứ này nên tòa vẫn phải chờ Sở, chưa thể xử phúc thẩm.
Cãi nhau chuyện ai giám định
Trong các vụ đòi bồi thường thiệt hại, đôi khi chỉ nội một chuyện xác định cơ quan nào giám định cũng phải mất hàng năm!
Năm 2001, ông S. ký hợp đồng trị giá hơn 700 triệu đồng với bà O. để xây một căn nhà trên đường Tôn Thất Thuyết (quận 4). Xây gần xong, ông S. kiện bà O. (chủ nhà) vì không thanh toán hết tiền. Phía bà O. lại nói ông S. xây ẩu tả nên phản tố đòi bồi thường thiệt hại.
TAND quận 4 phải mất hơn một năm để trưng cầu hai công ty kiểm định chất lượng căn nhà. Tháng 5-2005, tòa xử sơ thẩm, buộc ông S. phải bồi thường cho bà O. gần 100 triệu đồng. Sau đó, ông S. kháng cáo yêu cầu TAND TP xem xét lại việc giám định. Bà O. cũng kháng cáo yêu cầu thẩm định lại phần móng và kết cấu căn nhà để bắt ông S. xây đền một căn nhà mới.
Vụ án trở nên phức tạp khi các đương sự đều đòi có cơ quan giám định riêng nhưng không cơ quan nào dám nhận. TAND TP thì cứ trù trừ, chưa quyết được là mình hay các đương sự sẽ chọn cơ quan giám định.
Thiếu quy định
Làm việc với Ban Pháp chế HĐND TP cuối tháng 11-2009, Phó Chánh Tòa Dân sự TAND TP Phan Thanh Tùng nhìn nhận việc chậm trễ trong khâu giám định tư pháp hiện chưa tìm ra ngay cách gỡ.
Chẳng hạn tranh chấp nhà đất, khi định giá tài sản yêu cầu phải có bản vẽ. Khi tòa lập được bản vẽ hiện trạng đất thì phải đưa ngược về cơ quan chuyên môn duyệt, ít nhất là mất ba tháng. Rồi khi đương sự ngăn cản việc đo vẽ này thì chỉ được cưỡng chế định giá khi đương sự có ở nhà, nếu họ vắng nhà là thua. Có những vụ tòa bí quá, phải định giá trên giấy tờ thì tòa cấp trên lại không công nhận và hủy án...
Theo ông Tùng, rất nhiều cơ quan khác chậm trả lời dù tòa nhắc nhở nhiều lần. Hiện chưa có quy định bắt buộc các cơ quan này phải hợp tác nhanh với tòa và cũng chưa có chế tài nếu họ chậm trễ. “Cũng phải công bằng nhận xét rằng các cơ quan này thường xuyên bị quá tải bởi yêu cầu của tòa ngày càng nhiều mà họ thì vẫn phải lo công việc chuyên môn” - ông Tùng nói.
Ðương sự cản trở
Năm 2008, TAND quận 12 thụ lý vụ tranh chấp đất đai giữa ông B. và ông K. Đến giai đoạn định giá, ông K. (đang sử dụng đất) cứ phản đối như “đỉa phải vôi” . Thuyết phục không xong, cuối năm 2008, tòa phải yêu cầu cơ quan thi hành án cưỡng chế để định giá. Ngày đoàn cưỡng chế xuống hiện trường, cả gia đình ông K. chống trả quyết liệt khiến việc định giá đất bất thành…
Tương tự là vụ tranh chấp đất từ tháng 6-2005 giữa hai anh em ông N. tại quận 8. Sau khi TAND quận này trưng cầu định giá, hai người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan (đang sử dụng đất) quyết liệt phản đối. Một người nói ông đã mua lô đất này của ông N. từ năm 1998, hiện đã xin phép xây nhà thì không ai có quyền đến đo vẽ. Người còn lại thì khẳng định việc tranh chấp là chuyện nội bộ nhà ông N., không liên quan gì đến bà, bà không cho bất cứ ai đụng vào đất của bà cả.
Giám định chuyên nghiệp
Hiện chưa có cơ quan chuyên giám định mà chỉ là hội đồng gồm nhiều thành phần khác nhau là không chuyên nghiệp. Ngoài ra nên trao việc giám định cho đương sự tự lo như một phần của nghĩa vụ tự chứng minh và để họ tự đi thuê, tự trả tiền. Tòa không phải làm thay cho họ rồi ngồi chờ kết quả, dẫn đến án quá hạn.
Luật sư Trương Xuân Tám, Ủy viên Hội đồng Luật sư toàn quốc
Có chế tài
Nhiều nước đã thực hiện, chẳng hạn nếu cán bộ giám định đưa ra kết quả sai, chậm gửi kết quả xác minh, hay thiếu trách nhiệm trong việc giám định thì tòa có quyền tước chứng chỉ hành nghề chuyên môn... Có vậy họ mới có trách nhiệm để thực hiện nghiêm túc yêu cầu của tòa. Một biện pháp nữa là nên chấp nhận hình thức giám định tư nhân và cho đương sự quyền lựa chọn tổ chức giám định.
Thẩm phán Nguyễn Thanh Tùng,
Chánh án TAND tỉnh Bình Dương
Giá nhà nước phải sát thực tế
Để tránh việc đương sự khiếu nại nhiều lần về giá trị nhà đất sau khi giám định xong, tôi nghĩ ngoài việc chính xác, kết quả đó còn phải phù hợp với thực tế. Điều này liên quan đến mức bảng giá mà nhà nước đưa ra có sát với giá thị trường hay không. Chưa khắc phục, người dân sẽ còn bức xúc và việc giám định càng, kéo dài.
Thẩm phán Phạm Thao, Chánh án TAND quận 2 (TP.HCM)
Hướng dẫn
Trước mắt, ba ngành tố tụng nên ngồi lại soạn ra những hướng dẫn chi tiết về những vấn đề giám định còn bỏ ngỏ. Chẳng hạn, khi đương sự khiếu nại, phải trưng cầu giám định lại thì tòa công nhận kết quả lần nào. Hay chuyện đương sự cứ khóa cửa bỏ đi khi hội đồng giám định đến thì phải làm sao…
Luật sư Trịnh Thanh, Văn phòng luật sư Người Nghèo
THANH TÙNG
Bài 4: Vướng ủy thác tư pháp
Trong một số vụ án cần lấy lời khai, tống đạt giấy tờ cho người ở nước ngoài, hoặc người cư trú ở địa phương khác, tòa phải nhờ cơ quan tư pháp nước sở tại, hoặc tòa án địa phương khác trong nước làm giúp. Chính việc này là một trong những nguyên nhân dẫn đến án quá hạn.
Bài 3: Tòa chờ giám định, xác minh
Bài 2: Ðương sự dùng... “chiêu”
Vẫn trình độ non và nhát tay
Lãnh đạo TAND TP khẳng định cứ nhìn vào quy trình ủy thác tư pháp ra nước ngoài hiện nay thì “nhắm mắt cũng thấy” vụ án sẽ bị quá hạn, không cách nào đảm bảo được thời gian xét xử theo luật định.
Hành trình vất vả
Đầu tiên, tòa án Việt Nam phải chuyển hồ sơ qua Bộ Tư pháp. Bộ này chuyển đến Bộ Ngoại giao. Bộ Ngoại giao chuyển đến Đại sứ quán Việt Nam tại nước sở tại. Từ đây hồ sơ vụ án mới được chuyển đến các cơ quan tư pháp nước bạn để nhờ thu thập, xác minh chứng cứ. (xem sơ đồ)
Nếu quá trình xác minh thuận lợi, hồ sơ sẽ lần lượt ngược hành trình trên quay về tòa án Việt Nam. Nội chuyện gửi đi gửi lại này cũng mất cả năm cho một lần ủy thác, đủ thời gian làm cho một vụ án thành quá hạn.
Ủy thác thành công đã vậy, còn nếu thất bại, hoặc chẳng may bị ách lại ở một cơ quan nào đó thì tòa chỉ còn biết ngồi chờ. Đấy là chưa kể đến chuyện các cơ quan ở nước bạn không nhiệt tình, hào hứng giúp đỡ thì chẳng còn cách nào khác.
Vướng từ phía đương sự
Trong báo cáo tổng kết năm 2009, Tòa dân sự TAND TP đã chỉ ra nhiều vướng mắc khác trong ủy thác tư pháp ra nước ngoài.
Không ít chuyện vướng ngay từ phía đương sự. Chẳng hạn đương sự chậm cung cấp địa chỉ người ở nước ngoài, không chịu trả chi phí dịch thuật tài liệu ủy thác, lệ phí bưu điện cho việc ủy thác theo luật. Nhiều trường hợp có nhu cầu tự hòa giải thì xin tòa kéo dài thời gian để liên lạc với người cư trú ở nước ngoài nhằm làm giấy ủy quyền cung cấp chứng cứ.
Rồi có cả chuyện trong quá trình tố tụng, đương sự chết, tòa phải xác minh để đưa những người thừa kế ở nước ngoài vào tham gia vụ án nhưng người trong nước không cung cấp đầy đủ địa chỉ người thừa kế ở nước ngoài nên khó khăn khi làm hồ sơ. Tất cả đều dẫn đến việc lấy lời khai, tống đạt các văn bản, hoặc xác định tài sản ở nước ngoài của tòa Việt Nam không thực hiện được, làm cho vụ án bị kéo dài...
Tại TAND TP từng xảy ra trường hợp án đã xử và tống đạt ra nước ngoài, đến cả năm sau đương sự mới gửi kháng cáo về. Lúc này tòa phải lấy hồ sơ ra để giải quyết tiếp theo thủ tục phúc thẩm.
Lãnh đạo Tòa dân sự TAND TP còn dẫn ra một thực tế khác là hầu hết thẩm phán chỉ biết danh sách 15 quốc gia đã có hiệp định tương trợ tư pháp với nước mình chứ nội dung tương trợ thế nào thì không biết nên thường lúng túng.
“Tòa nhà” làm khó nhau
Không chỉ do chờ đợi kết quả ủy thác với cơ quan tư pháp nước ngoài mới khiến án quá hạn, ngay giữa các tòa trong nước với nhau cũng vậy. Khi được ủy thác, các tòa đều vui vẻ nhận lời nhưng không tích cực điều tra thu thập chứng cứ ngay mà để đó khiến việc vi phạm thời gian ủy thác là rất lớn.
Chẳng hạn một vụ án mà Pháp Luật TP.HCM đã từng phản ánh: DNTT TP nhận huấn luyện nghiệp vụ cho con chó giống Phú Quốc của bà D. nhưng lại làm mất. Mất thú yêu, bà D. đau buồn, cương quyết yêu cầu doanh nghiệp phải đền đúng con chó của bà hoặc bồi thường 100 triệu đồng. Doanh nghiệp không chịu nên hai bên dắt nhau ra TAND quận Thủ Đức nhờ phân xử.
Vấn đề rắc rối ở chỗ giá trị của con chó Phú Quốc này bao nhiêu thì chẳng có cơ quan giám định nào ở TP.HCM dám kết luận để làm cơ sở cho tòa giải quyết. Vì thế, tháng 7-2009, TAND quận Thủ Đức đã ra quyết định ủy thác thu thập chứng cứ cho TAND huyện Phú Quốc (Kiên Giang), yêu cầu xác minh giống, chi phí nuôi dưỡng bình quân và giá trị con chó. Tòa án huyện Phú Quốc vui vẻ nhận lời nhưng hết một tháng theo luật định vẫn không gửi kết quả. Đầu tháng 9 vừa qua, TAND quận Thủ Đức đã phải tạm đình chỉ giải quyết vụ kiện cho đến khi có kết quả xác minh.
THANH TÙNG - HỒNG TÚ
Một vụ, ủy thác… bốn nước
Trước đây, TAND quận Tân Phú đang giải quyết vụ vợ chồng ông A. kiện tranh chấp nhà với người khác thì vợ ông A. đột ngột qua đời. Theo luật, tòa phải đưa sáu người con của vợ chồng ông A. vào tham gia tố tụng (thừa kế di sản của mẹ).
Ngặt một nỗi trong số sáu người con này thì hai đang sinh sống ở Mỹ, một ở Úc, một ở Pháp. Năm 2008, vụ án được tòa quận chuyển lên TAND TP vì có yếu tố nước ngoài. Qua điện thoại, bốn người con đang cư trú ở nước ngoài đều đồng ý để ông A. đại diện họ tham gia tố tụng.
Vấn đề là không thể nói miệng mà phải có văn bản ủy quyền hợp lệ. Để có được những văn bản này, TAND TP phải tiến hành ủy thác tư pháp với… bốn nước. Đến nay, việc ủy thác vẫn chưa có kết quả dù đã gần một năm trôi qua. Hồ sơ ủy thác vẫn còn nằm ở đâu đó trong khi TAND TP cũng chỉ biết chờ và chờ vì có muốn đình chỉ vụ án cũng phải biết là việc ủy thác có thất bại hay không.
Chuẩn hóa
Cải cách thủ tục ủy thác tư pháp bằng cách công nhận tiếng Anh là ngôn ngữ hành chính chuẩn sẽ không phải mất nhiều thời gian, chi phí cho việc dịch tài liệu từ tiếng Việt sang tiếng Anh. Đương nhiên phải tùy vào hoàn cảnh từng nước nhưng tôi nghĩ trước sau chúng ta sẽ phải hòa nhập ở trình độ này.
Ví dụ gần chúng ta nhất là Malaysia, ngôn ngữ phổ thông của họ là tiếng mẹ đẻ nhưng các văn bản pháp luật hành chính, thương mại, dân sự, hôn nhân đều chuẩn hóa bằng tiếng Anh hết.
Tự thu thập
Để tránh tình trạng tòa phải mất hàng năm trời chờ kết quả ủy thác ở nước ngoài (nhiều trường hợp không có kết quả phải đình chỉ vụ án) thì hãy quy định nguyên đơn phải thu thập địa chỉ, thông tin về cá nhân của bị đơn ở nước đó. Hãy coi đó như một nghĩa vụ chứng minh bắt buộc trước khi tòa thụ lý vụ kiện.
Thực tế nhiều trường hợp tòa không biết thông tin gì về bị đơn hoặc người liên quan trong vụ án nhưng nguyên đơn thì biết rõ và có thể lấy dễ dàng thì hãy để họ tự lấy rồi nộp cho tòa.
Tiến sĩ Chu HẢI THANH, Phó Giám đốc Học viện Tư pháp
Đôn đốc
Khó nhất cho các tòa hiện nay là ủy thác theo địa chỉ nguyên đơn cung cấp nhưng thực tế thì đó chỉ là địa chỉ tạm trú, hoặc bị đơn còn hộ khẩu nhưng đã chuyển đi từ lâu. Khi ấy tòa phải nhận thông tin và ủy thác lại.
Vậy nên với những ủy thác giữa các địa phương trong nước với nhau, cách tốt nhất để rút ngắn thời gian là cả bên ủy thác và bên nhận ủy thác phải có trách nhiệm với việc ủy thác. Bên ủy thác phải theo dõi thông tin để thường xuyên đôn đốc, nhắc nhở nơi mình nhờ vả, lãnh đạo bên được ủy thác phải theo dõi, nhắc nhở thẩm phán của mình đừng để quên luôn.
Thẩm phán PHẠM THAO, Chánh án TAND quận 2 (TP.HCM)
Tiến sĩ luật LÊ NẾT Chuẩn bị xử nguyên Phó Chủ nhiệm VPCP
TAND TP Hà Nội cho biết, theo dự kiến, ngày 13-1-2010 sẽ mở phiên tòa xét xử sơ thẩm vụ Đề án 112 (đề án "Tin học hóa quản lý hành chính Nhà nước").
Nguyên phó chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ chuẩn bị hầu tòa
Vụ Đề án 112: Truy tố ông Vũ Đình Thuần và 22 bị can
Nguyên phó chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ thoát tội tham ô
Theo đó, nguyên Phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ kiêm Trưởng Ban điều hành Đề án 112 Vũ Đình Thuần cùng 19 cán bộ khác cùng bị VKSND Tối cao truy tố về tội "Lợi dụng chức vụ trong khi thi hành công vụ".
Ba người khác là Lương Cao Phi, cán bộ Nhà Xuất bản Xây dựng; Lương Cao Phong, Giám đốc Trung tâm Thẩm định và Tư vấn thông tin, Công ty Tin học Xây dựng cùng Lương Cao Sơn và cán bộ Nhà Xuất bản Bản đồ Công Tuấn Hải bị cáo buộc có hành vi "Lợi dụng ảnh hưởng đối với người có chức vụ, quyền hạn để trục lợi".
Vụ án 112 là một trong những vụ án trọng điểm liên quan đến tham nhũng bị phát hiện từ năm 2007, đã chậm tiến độ xử lý do quá trình điều tra phải trả đi trả lại, yêu cầu bổ sung nhiều lần. Tất cả các mục tiêu của đề án trị giá hàng chục nghìn tỷ đồng được nhận định do tổ chức lỏng lẻo, tiêu cực, tư lợi. Vụ án liên quan đến nhiều cán bộ cấp cao đã thu hút sự quan tâm đặc biệt của dư luận.
VKSND Tối cao ủy quyền cho VKSND TP Hà Nội giữ quyền công tố tại phiên tòa. Thẩm phán Nguyễn Hữu Chính, Chánh tòa hình sự TAND TP Hà Nội sẽ làm chủ tọa phiên tòa này.
Theo N.Phương (CAND)
Điều tra Thứ Sáu, 08/01/2010-7:39 AM
Chuyện cầm đồ của sinh viên báo chí
Điều tra của chúng tôi ở các tiệm cầm đồ xung quanh 3 trường đào tạo báo chí lớn cho thấy các nhà báo tương lai có khởi đầu đầy khó khăn với không ít bẽ bàng…
Gần như đồ vật nào của sinh viên cũng có thể cầm cố
Havard Hà Nam: Âm thịnh dương suy
Có lẽ do ở trường CĐ Phát thanh- Truyền hình I (thường gọi lóng là Havard Hà Nam) số lượng sinh viên nữ áp đảo, cho nên đặc thù ở đây nam nhi cầm đồ phần nào lép vế.
Ngày mùa đông mưa lạnh nhưng cửa hàng cầm đồ TA. cách “Havard Hà Nam” không xa náo nhiệt bởi các nữ sinh viên ra vào tấp nập để cắm, ký, gửi và cả đóng lãi. Hầu hết các nữ sinh viên ở đây đều vài ba lần cầm cắm. Sinh viên mới nhập học thì chưa biết chuyện cầm đồ ra sao nhưng rồi “noi gương” các anh, các chị nên dần dần quen cả.
Top 10 loại tài sản sinh viên thường cầm cố
- Xe đạp
- Điện thoại di động
- Thẻ sinh viên + Chứng minh thư
- Dây lưng da
- Đồng hồ
- Ví da
- Đăng ký xe máy + Chứng minh thư
- Laptop
- Dây chuyền vàng
- Xe máy + Chứng minh thư
Theo bạn NTH, sinh viên quê Bắc Ninh thì: “ Hôm nay em ra để đóng lãi, em cắm thẻ sinh viên 1 triệu cho một đứa bạn mượn chưa trả, nên em phải ra đóng lãi”.
Nữ sinh viên ĐMS tuy đã ra trường đã nửa năm nhưng vẫn nợ gần chục triệu nên vẫn phải đến đóng tiền lãi, cô nàng cho biết mình không thể trả nổi nợ vì số tiền quá lớn đành cứ lên đóng lãi và đi làm để lấy tiền trả dần.
Ngoài lý do chủ yếu là do gia đình “bơm tiền” chậm, thì có những nữ sinh viên cầm đồ để cứu bạn trai qua cơn nợ nần, có những trường hợp số tiền cầm cắm lên tới hàng chục triệu đồng.
Cầm đồ Phân viện: Tấp nập chợ chiều
Cứ tầm 6h30 - 7h chiều hàng ngày, các tiệm cầm đồ chênh chếch Phân viện (Học Viện báo chí tuyên truyền) lại đông khách.
Mặt hàng cầm cố chủ yếu là điện thoại và xe máy, những thứ mà sinh viên bây giờ thường được trang bị đầy đủ. Một số tiệm cầm đồ chuyên về máy tính thì gần như cái gì cũng cho cầm, đến cả những linh kiện lặt vặt như ram, webcam…
Thông tin từ vỉa hè cho thấy, sở dĩ cầm đồ lại tấp nập chợ chiều là vì khách chơi ăn theo giờ lô đề. Cứ chớm giờ kết quả là nhiều sinh viên lại ngồi quán nghiên cứu mấy dãy số liêu xiêu.
Một chủ tiệm cầm đồ trên đường Xuân Thủy cho biết: “Cầm đồ cũng có mùa, mùa cuối năm, mùa bóng đá. Nhiều cử nhân Phân viện ra trường được 4 - 5 tháng, công việc chưa ổn định, thiếu tiền sinh hoạt, xe máy, laptop phải gửi ở đây cũng là chuyện thường”.
Cầm đồ Nhân văn: Rẻ rúng bằng Tốt nghiệp báo chí
Nhiều tiệm cầm đồ tấp nập khi thành phố lên đèn
Trong vai một cử nhân đi cầm bằng Tốt nghiệp đại học của mình, chủ tiệm cầm đồ cạnh trường THPT Nguyễn Tất Thành hất hàm hỏi tôi: “Bằng trường nào? Loại gì?”.
Sau khi biết bằng Báo chí, loại Khá, gã chủ tiệm lắc đầu ngao ngán: “Thế thôi em ạ, bằng trường đó anh không khoái.”. Gã cho biết thêm về “thị trường”: “Bằng Tốt nghiệp trường Bách Khoa có giá hơn các trường cùng khối kĩ thuật; bằng của trường công lập cũng khác bằng trường dân lập, trường quốc tế khác trường trong nước, khối quân sự khác khối dân sự…”.
Cầm tấm bằng Báo chí sang một cửa hiệu khác, mới nghe tới bằng Báo chí thôi, chủ tiệm cầm đồ đã sa sả: “Với em nó có giá trị, làm ăn như bọn anh dùng không được mà bán cũng không ai mua. Nếu em bỏ lại đây vì không có tiền chuộc thì nó chỉ là tờ giấy lộn mà thôi!”.
Theo tìm hiểu của phóng viên thì sở dĩ các cửa hàng cầm đồ đồng ý cầm bằng tốt nghiệp là vì họ có "đầu ra". Có một điều trớ trêu, đó là tấm bằng cử nhân báo chí thua xa những bằng THPT.
KTT
--------------------------------------------------------------------------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét