Thứ Hai, 11 tháng 1, 2010

NGÕ VƯỜN HOA

NGÕ VƯỜN HOA


Ngõ nhỏ chúng tôi, gần trăm nhà
Cửa hàng HOA SỮA, Truyền thanh...xa
Tên phố nay là, Phó Đức Chính
Tên cũ ngõ tôi, ngõ Vườn Hoa

Sáu mươi năm trước, với dăm nhà
Mảnh đất này là: bãi rác, nhiều ma...
Cỏ cây hoang dại như Trinh nữ
Thầu dầu, chuối hột khắp ngõ ta

Cuối ngõ thông sang đất của Tòa
Phố Hàng Đàn, ao Thông Lốt chẳng xa
Bên ngoài của ngõ, ty Công Chính
Ủy ban hành chính SƠN TÂY ta

Nước Hào thành cổ, tắm, giặt mà
Trong và sạch đẹp, hơn ao nhà
Chúng tôi được học BƠI từ đó
Từ Bắc vào Nam, lại...BƠI ra

Trên nền giếng cũ, của ngõ ta
Có hàng phở Lân, mấy năm qua
Số là chợ cháy, về đây bán
Góp phần thông thương, ngõ phố nhà

Dân số của ngõ, nay đã già
Nhiều người đã vĩnh biệt chúng ta
Có người làm đến chức bộ trưởng
Đa phần dân nghèo thị thành ra...

Cám ơn ngõ nhỏ, ngõ VƯỜN HOA
Nuôi dậy, chở che, rạng danh nhà
Ngàn năm THĂNG LONG, mời bạn đến
Lại thăm Thành cổ, sang ngõ ta...

TG: Vũ Tản Hồng

* Làm tại 11 phố Phó Đức Chính (khu nhà viện trợ Mỹ cũ, nay là phòng Tài Chính thị xã Sơn Tây) hồi 8:53 AM ngày 11/01/2010 Vũ Tản Hồng số nhà 15 cuối ngõ; Email hongchonghe@yahoo.com ĐT: 0912168878
11/01/2010 - 12:50 AM
Vụ phó chủ tịch UBND huyện Mộc Hóa đánh dân: Nạn nhân ký đơn bãi nại... viết sẵn

Chuyện phó chủ tịch UBND Mộc Hóa (Long An) đánh dân còn đang xôn xao thì bất ngờ nạn nhân gửi đơn bãi nại vì “ông phó chủ tịch không đánh mà chỉ gạt tay”, vết bầm là do bà ngã vào chiếc đu quay.

Như Pháp Luật TP.HCM đã thông tin, theo lời tố giác của nạn nhân là bà Nguyễn Thị Chiến, tối 24-12-2009 bà đưa hai cháu đến Cung thiếu nhi thị trấn Mộc Hóa chơi thú nhún. Nơi đây vợ ông Trần Hoài Bảo đầu tư ba loại trò chơi. Ông Bảo giúp vợ soát vé và phát hiện bà Chiến chưa mua vé trò chơi nên đuổi ra. Hai bên đôi co và ông Bảo đánh bà.

Tố giác đánh, bãi nại gạt tay!

Bà Chiến kể lại, sáng hôm sau bà đã nhờ người viết sáu đơn tố giác sự việc. “Nhưng người ta nhờ người đến năn nỉ quá nên tôi đã rút đơn kiện” - bà Chiến thật thà nói. Chúng tôi hỏi bà Chiến lý do rút đơn kiện, bà bảo: “Người ta đưa đơn cho tôi ký. Người ta viết gì tôi ký nấy”.

Sau khi Pháp Luật TP.HCM thông tin, bà Chiến gửi thư đến tòa soạn yêu cầu báo chí ngưng đưa tin vụ bà bị đánh. Nội dung thư tương tự như đơn xin rút đơn khiếu nại gửi một số cơ quan chức năng, cho là ông Bảo gạt tay làm bà té ngã trúng vào đu quay chứ vết bầm không phải do ông Bảo đánh. Trong bản giải trình của ông Bảo gửi Ủy ban kiểm tra Huyện ủy Mộc Hóa cũng cho rằng ông chỉ dùng tay gạt ngã bà Chiến chứ không đánh.



Khu thú nhún nằm phía trong hàng rào di động, cách xa khu đu quay hơn 2 m. Phóng viên báo đứng giữa hai khu thú nhún và đu quay, dang hết cỡ tay vẫn chưa với tới.

Ngã té cách xa hơn 2 m?

Gặp chúng tôi, bà Chiến xác nhận thông tin đã đăng trên báo Pháp Luật TP.HCM không sai. Bà Chiến nói bà có gửi một lá viết thư tay lên Long An nhưng không biết chắc là gửi cho báo nào. Trong khi đó, thư báo nhận được là một văn bản đánh máy vi tính có chữ ký được ghi là của bà Chiến. Phải chăng có ai đó đã ký thay cho bà Chiến? Được biết, gia đình bà Chiến rất nghèo. Bà sống bằng nghề giữ trẻ gia đình, tính tình hiền lành, được chòm xóm quý mến. Tuy nhiên do học vấn thấp, hiểu biết pháp luật hạn chế nên rất dễ bị người khác lợi dụng, lung lạc.

Phóng viên đã trở lại Cung thiếu nhi Mộc Hóa ghi nhận lại bối cảnh thực tế. Tại đây, khu trò chơi thú nhún nằm cách xa đu quay hơn 2 m. Nghĩa là nếu bà Chiến bị gạt ngã thì cú gạt khiến bà văng xa 2 m (!?).

Theo xác minh của tổ kiểm tra của Ủy ban Kiểm tra Huyện ủy Mộc Hóa, nhiều nhân chứng đã chứng kiến ông Bảo đánh vào mặt bà Chiến. Vì vậy, các cơ quan chức năng huyện Mộc Hóa đã yêu cầu ông Chiến phải làm lại bản giải trình.

Ðánh thẳng vào mặt

Một hộ lý BV Đa khoa Mộc Hóa trực tiếp chứng kiến sự việc kể lại: “Bà cụ đứng cạnh con thú nhún, một tay vịn đứa bé ngồi trên lưng thú, một tay bế em bé khác. Tôi thấy người đàn ông (sau đó mới biết là ông Bảo) sau mấy câu cãi vã đã dang tay đánh vào mặt bà cụ. Sau khi đánh trúng mặt bà cụ, cánh tay ông Bảo quơ trúng cháu bé bà cụ đang bồng trên tay. Em bé khóc thét lên. Bà cụ nén đau dỗ cháu bé. Hai bên tiếp tục cãi vã. Ông Bảo thách bà Chiến đi thưa”.


HUỲNH LỘC - HÀN GIANG

CUỘC THI ĐỂ TRỐNG GIẢI NHẤT LÀ ĐÁNH LỪA NGƯỜI DỰ THI
Đình Kính



Lâu nay ở nước ta có hiện tượng đã thành dớp, ấy là các cuộc thi văn học, nghệ thuật của một tổ chức nào đó nhân một dịp nào đấy, được ban tổ chức và ban giám khảo công bố không có giải nhất, thậm chí cả không có giải nhì. Đây là chuyện ngỡ như như bình thường, đã quen, nhưng thực ra là không bình thường. Lấy tiêu chí gì để nói rằng cuộc thi đó không có giải nhất? Tác phẩm đoạt giải nhất của một cuộc thi cụ thể là tác phẩm nổi trội nhất trong số các tác phẩm gửi đến dự thi. So với tiêu chí văn chương, nghệ thuật nói chung ( mặc dù tiêu chí ấy cũng rất tù mù và tương đối), tác phẩm dự thi đó có thể còn ở mức trung bình, nhưng so với cuộc thi ấy, tác phẩm đó là hay nhất, vậy thì cớ gì không cho tác phẩm đó đoạt giải nhất ? Đến cuộc thi báo tường của một đơn vị, của một trường học còn có giải nhất ( nhất của cuộc thi đó) nữa là.
Tổ chức cuộc thi nhảy cao của sinh viên một trường học, không thể lấy tiêu chuẩn của các vận động viên quốc gia ra so sánh để nói rằng cuộc thi không có giải nhất. Điều ấy thậm vô lý.
Tiêu chí một cuộc thi văn chương (hay bất cứ cuộc thi nào trong lĩnh vực văn học, nghệ thuật ) khác với tiêu chí xét tặng thưởng của một tổ chức. Các cuộc xét tặng thưởng văn học nghệ thuật của một tổ chức, có thể không có tác phẩm đoạt nhất. Nhưng một cuộc thi văn học nghệ thuật cụ thể của một tổ chức thì nhất thiết không thể không có giải nhất. Chẳng có cớ gì để tuyên bố rằng không chọn được tác phẩm hay nhất trong số tác phẩm gửi đến dự thi của cuộc thi cụ thể đó.
Bất cứ cuộc thi nào ở bất cứ lĩnh vực nào của bất cứ tổ chức nào cũng phải có giải nhất, xin nhắc lại, vì đó là người chạy nhanh nhất, viết hay nhất, vẽ đẹp nhất... của cuộc thi viết, thi chạy và thi vẽ đó.
Để trống giải nhất ( thậm chí cả để trống giải nhì) của một cuộc thi cụ thể là vô lý, là không minh bạch, là hiện tượng đánh lừa người dự thi.
ĐK


Thứ hai ngày 11/1/2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét