Thứ Bảy, 13 tháng 3, 2010

Vĩnh biệt cụ Lê Thị Thụy(cụ Ba).

Cụ Lê Thị Thuy sinh năm 1927 tại thôn Nghĩa Phủ phường Trung Hưng thị xã Sơn Tây – Hà Nội, mất hồi 17:05 ngày 13/3/2010 tức ngày 28/ giêng/Canh Dần tại Hà Đông, đưa về nhà riêng 18:35 cùng ngày thọ 84 tuổi, lễ khâm niệm 8:10 AM ngày 14/3/2010; lễ đưa tang hồi 7:30 AM ngày 15/3/2010 thứ hai tại nghĩa trang của thôn ngoài khu Kho Tròn cũ(bên kia đường QL 21A).
14/03/2010 - 02:38 AM
Hôm nay (14-3): Thái Lan "gồng mình" đón biểu tình

Cảnh sát Bangkok tuyên bố báo động đỏ. 100 khẩu súng phóng lựu đạn bị tịch thu.

Ông Thaksin chỉ còn cơ hội cuối


Đoàn xe cắm cờ của phe áo đỏ trên đường về Bangkok bị binh sĩ chặn lại kiểm tra tại tỉnh Ayutthaya ngày 13-3. Ảnh: GETTY IMAGES


Tiêu điểm

100.000

người biểu tình áo đỏ sẽ có mặt tại Bangkok hôm nay (14-3) theo dự báo chiều 13-3 của Hội đồng An ninh quốc gia Thái Lan.

Chiều 13-3, cảnh sát Bangkok đã tuyên bố báo động đỏ (mức cao nhất) nhằm ngăn ngừa người biểu tình gây bạo động mặc dù nhận định chưa xảy ra vấn đề gì đáng lo ngại.

Tòa án cũng ra lệnh bắt lãnh đạo phe áo đỏ Arisaman Pongruangrong về hành vi kích động bạo lực trong cuộc biểu tình ở tỉnh Khon Kaen vào cuối tháng 1.

Sáng cùng ngày, Thủ tướng Abhisit Vejjajiva và Phó Thủ tướng Suthep Thaugsuban đã thảo luận về tình hình an ninh với Trung tâm gìn giữ hòa bình tại căn cứ trung đoàn bộ binh 11, nơi nội các đang tạm lánh.

Sau cuộc họp, Trung tâm gìn giữ hòa bình cho biết phe áo đỏ được phép mang xe vào Bangkok và một số tỉnh lân cận. Cảnh sát hoàng gia Thái Lan cũng đã báo cáo tình hình an ninh với đại diện ngoại giao 63 nước.

Trong ngày 13-3, phe áo đỏ lũ lượt đi xe về Bangkok. Tại tỉnh Nakhon Sawan, 20.000 người từ 11 tỉnh tập trung từ tối hôm trước đã bắt đầu lên đường vào giữa buổi sáng. Giao thông gián đoạn vì đoàn xe tải và xe buýt hàng ngàn chiếc kéo dài 10 km.

Người biểu tình ở tỉnh Kanchanaburi đi 40 xe tải. 10.000 người từ các tỉnh đông bắc tập trung từ tối trước đó tại tỉnh Nakhon Ratchasima. Sơ bộ số người đi biểu tình của tỉnh Chiang Mai là 14.000 người, tỉnh Udon Thani 10.000 người, quận Wang Noi (tỉnh Ayutthaya) 10.000 người. Tất cả nhắm hướng Bangkok thẳng tiến.

Chiều qua, hàng ngàn xe đổ dồn về quận Wang Noi, cửa ngõ vào Bangkok. 300 cảnh sát và binh sĩ trực chốt kiểm tra từng chiếc xe một.

Trong nội đô Bangkok, một số tuyến đường bị kẹt xe trầm trọng. Hàng ngàn người chặn đại lộ Ratchadamnoen Klang và một số con đường ở quận Phra Nakhon để dựng sân khấu với đầy đủ hệ thống âm thanh, máy chiếu lớn. Đây là nơi các lãnh đạo phe áo đỏ phát biểu và truyền hình trực tiếp quang cảnh biểu tình. Lều trại, nhà vệ sinh công cộng được dựng lên dọc các đoạn đường án ngữ.

Lãnh đạo phe áo đỏ Aree Krainara cho biết đã triển khai 5.000 bảo vệ tại 30 địa điểm và 200 bảo vệ đi tuần tra bằng môtô khắp Bangkok. Lực lượng này không mang vũ trang và sẽ hợp tác với lực lượng an ninh của chính phủ. Trong khi đó, một lãnh đạo phe áo đỏ khác là ông Jatuporn Promphan lại lo ngại cuộc biểu tình sẽ không tránh khỏi xung đột.

Quân đội đã tịch thu khoảng 100 súng phóng lựu đạn M79 tự chế tại hãng sản xuất phụ tùng xe ôtô Fuji Auto ở tỉnh Ayutthaya. Chưa rõ số vũ khí này có liên quan đến cuộc biểu tình ngày 14-3 hay không.

Chiều 13-3, Thứ trưởng Ngoại giao Thái Lan Phanich Wikitseth khẳng định lần nữa rằng cựu Thủ tướng Thaksin đã bị trục xuất khỏi Dubai vì ông vi phạm thỏa thuận không được dùng Dubai làm căn cứ chính trị chống Thái Lan. Tuy nhiên trước đó, ông Thaksin đã gửi thông điệp qua mạng xã hội Twitter nói ông vẫn ở Dubai và không hề có chuyện trục xuất.

Ngày 13-3, người phát ngôn Đại sứ quán Mỹ tại Thái Lan cho biết Tổng thống Obama sẽ không đến Thái Lan vào tuần tới vì không có kế hoạch thăm Thái Lan. Đại sứ quán Mỹ tuyên bố thông tin trên xuất phát từ hiểu nhầm trong cuộc gặp giữa Thủ tướng Thái Lan Abhisit Vejjajiva và Thứ trưởng Ngoại giao Mỹ Kurt M. Campbell sáng cùng ngày. Ông Obama sẽ thăm Indonesia và Úc vào ngày 21-3.


THIÊN ÂN (Theo Bangkok Post, The Nation)




13/03/2010 - 01:11 AM
Báo chí và… quyền được sai
Ở phương Tây, khi đưa tin có phần lệch sự thật, báo chí vẫn có thể được thoát trách nhiệm với điều kiện: Phải vì lợi ích công và không cẩu thả.
Hội thảo khoa học quốc tế về “chống xúc phạm danh dự, nhân phẩm, uy tín, đăng tin sai sự thật trên các phương tiện truyền thông” (ngày 10-3, tại Hà Nội) đã mở ra vấn đề cần phải cân phân giữa quyền của báo chí và quyền của công dân.
Tiếp nội dung hội thảo, một khía cạnh khác được khơi lên: Báo chí được đưa thông tin tới ngưỡng nào?
Bị cung cấp tin sai thì sao?
Một trong những vụ án hình sự nổi tiếng liên quan tới giới báo chí Việt Nam cách đây vài năm có chi tiết là cơ quan công an cho rằng nhà báo đã đưa những thông tin “không đúng sự thật, trong đó có những tin đang trong quá trình điều tra, có tin không có trong hồ sơ vụ án; việc đăng tải những thông tin trên đây trên các phương tiện thông tin là rất nghiêm trọng, đã có dấu hiệu vi phạm pháp luật…”.
Vụ án đặt ra một loạt vấn đề khiến các nhà báo băn khoăn: Báo chí phải chịu hoàn toàn trách nhiệm về các tin bài họ đăng tải. Điều đó liệu có ảnh hưởng vai trò báo chí trong công cuộc phục vụ lợi ích công?
Tại hội thảo nói trên, nhà báo Xuân Trung của báo Tuổi Trẻ cũng đã một lần nữa nhắc lại băn khoăn đó khi ông nêu câu hỏi đại ý: Nhà báo lấy thông tin từ cơ quan điều tra thì sau đó nếu thông tin sai có được hưởng quyền miễn trừ không?
Quyền miễn trừ cho nhà báo là khái niệm chưa được quy định trong pháp luật Việt Nam, song đã có mặt trong hệ thống luật pháp của nhiều nước trên thế giới như Mỹ, Anh, Phần Lan, Úc, Philippines…

Quyền miễn trừ cho nhà báo là khái niệm chưa được quy định trong pháp luật nước ta khi thông tin nhằm phục vụ vụ lợi ích công. Ảnh: HTD
Sự thật trước tiên
Cơ sở biện hộ cho nhà báo ở mỗi nước có khác nhau, tuy nhiên khái quát thì có hai loại “công cụ” chủ yếu: thứ nhất, sự thật; thứ hai, quyền miễn trừ.
Một nhóm nghiên cứu của TS Hoàng Đình Cúc (Giám đốc Học viện Báo chí và Truyền thông Hà Nội) và bà Trần Lệ Thùy (nghiên cứu viên báo chí Đại học Oxford, Anh) viết rằng: “Sự thật là cơ sở bào chữa toàn diện trong các vụ kiện xúc phạm danh dự, bôi nhọ, phỉ báng. Nếu bài báo bị kiện được chứng minh là nhìn chung viết đúng sự thật thì sẽ được pháp luật bảo vệ”. Tất nhiên báo chí sẽ phải rất tốn kém cả về thời gian và chi phí.
Chẳng hạn, vào năm 1987, đài truyền hình Scotland STV phát một chương trình “Tội ác chiến tranh” tố cáo công dân Anthony Gecas tham gia giết hại hàng ngàn người Do Thái. Gecas đâm đơn kiện. STV buộc phải bỏ tiền thuê chuyên gia chứng minh cho những sự việc xảy ra từ nửa thế kỷ trước. Cuối cùng, nhờ chứng minh được là đã đăng tải nội dung đúng sự thật nên STV thắng kiện. Vụ này ngốn mất một khoản chi phí tới 1,5 triệu bảng.
Nếu bên bị không chứng minh được thông tin là đúng sự thật, hoặc nhà báo đã làm đủ cách để điều tra, kiểm chứng mà thông tin vẫn sai, khi đó nhà báo sẽ cần tới loại “công cụ” thứ hai: quyền miễn trừ.
Sức mạnh của quyền miễn trừ
Các nước theo truyền thống luật của Anh, Mỹ định ra hai loại quyền miễn trừ: toàn phần và bán phần.
Báo chí được trao quyền miễn trừ toàn phần khi tường thuật chính xác và công bằng về “một cơ quan lập pháp ở bất cứ đâu trên thế giới, một tòa án pháp luật ở bất cứ đâu trên thế giới, một cuộc điều tra công khai của chính phủ hoặc cơ quan lập pháp ở bất cứ đâu trên thế giới…”.
Nhìn chung, báo chí nơi đây thường được hưởng quyền miễn trừ bán phần hơn là toàn phần. Tiêu chuẩn hưởng miễn trừ bán phần có thể khác nhau tùy mỗi nước nhưng cũng chia sẻ một số nguyên tắc chung: Nhà báo có thể được miễn trừ bán phần khi thông tin mà họ đăng tải có ý nghĩa quan trọng nhằm phục vụ lợi ích công. Chẳng hạn: đưa tin về các cuộc họp công khai, về các văn bản của chính quyền, tin liên quan tới những cơ quan công quyền như công an, cảnh sát, cứu hỏa, bệnh viện và trường học công...
Ngoài ra, nhà báo ở phương Tây còn được bảo vệ trong nhiều trường hợp khác được luật quy định rất cụ thể. Chẳng hạn, khi những thông tin bị quy là “xúc phạm danh dự, uy tín” mà tờ báo đưa ra là sự thể hiện ý kiến, quan điểm hơn là trình bày dữ kiện. Sở dĩ có quy định này là vì người ta cho rằng các ý kiến, quan điểm có thể lúc đúng lúc sai.
Phương Tây còn có điều khoản “truyền bá thông tin do ngốc nghếch” (innocent dissemination). Theo đó, bị đơn là nhà báo có thể được miễn trừ nếu anh ta thật sự không biết rằng đưa tin như thế là xâm hại uy tín, danh dự. Tuy nhiên, nếu sự không biết này là do cẩu thả thì lại không được miễn trừ. Phép thử Reynolds
Tòa án Anh đưa ra “phép thử Reynolds” gồm 10 bước để kiểm tra xem một nhà báo hay tờ báo có đạttiêu chuẩn hưởng quyền miễn trừ bán phần hay không. Chẳng hạn: Nhà báo đã liên hệ, đã trích dẫn lời của bên bị xúc phạm danh dự chưa hay mới chỉ đưa tin một chiều? Vấn đề có cấp bách đối với công chúng tới mức nhà báo không thể kiểm chứng thông tin trước khi đăng bài?
Chữ Reynolds lấy từ tên cựu Thủ tướng Ireland Albert Reynolds. Năm 1994, tờ Sunday Times có bài viết cho rằng ông Reynolds đã lừa dối nghị viện. Tựa đề bài viết là “Goodbye Gombeen Man” (tạm dịch: “Chào nhé, nhà cho vay nặng lãi”, nhái một thành ngữ Ireland để mô tả những kẻ khôn khéo, lừa đảo). Ông Reynolds kiện và thắng, được bồi thường một xu tiền danh dự.
Tuy nhiên, Thượng viện Anh sau đó đã quyết định cho báo chí được sử dụng “phép thử Reynolds”. Theo đó, báo chí có thể đăng tải những thông tin sai và xúc phạm danh dự nếu họ chứng minh được rằng việc đưa tin đó là vì lợi ích công và họ đã làm việc một cách có trách nhiệm ĐOAN TRANG
13/03/2010 - 01:55 AM
Không luân chuyển cán bộ bị kỷ luật, uy tín giảm sút
Ngày 9-3, ông Trương Tấn Sang, Ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư, đã ký ban hành thông báo kết luận của Ban Bí thư về luân chuyển cán bộ lãnh đạo, quản lý các ngành, các cấp về làm công tác kiểm tra, giám sát.
Theo thông báo kết luận, Ban Bí thư cho rằng thời gian qua việc luân chuyển cán bộ còn hạn chế. Số lượng cán bộ được luân chuyển còn ít, chưa đáp ứng mục tiêu, yêu cầu về tăng cường công tác kiểm tra, giám sát của Đảng. Một số cấp ủy chưa có kế hoạch và thực hiện việc luân chuyển cán bộ; chưa có cơ chế, chính sách đãi ngộ thích hợp đối với cán bộ được luân chuyển.
Thông báo cũng đề nghị các cấp ủy, tổ chức đảng cần tăng cường thực hiện công tác luân chuyển cán bộ. Trong đó nhấn mạnh không luân chuyển cán bộ bị kỷ luật, uy tín giảm sút, không đảm bảo tiêu chuẩn về phẩm chất, năng lực.
LX

Có cảnh sát thẩm phán bớt lo bị hành hung
Nhiều chuyên gia đề xuất cần có mặt cảnh sát ở tất cả phiên tòa, cần bố trí phòng xử sao cho uy nghiêm, có dải phân cách bảo vệ HĐXX... để cán bộ tòa khỏi bị hành hung.
Mới đây, nhiều chuyên gia pháp lý đã gửi ý kiến đến báo Pháp Luật TP.HCM góp ý cần xây dựng một cơ chế bảo vệ phiên tòa, bảo vệ thẩm phán để tránh cảnh tòa thì náo động, thẩm phán thì bị hành hung. Sở dĩ phải liên tục nhắc đến chuyện này vì tình trạng đương sự, bị cáo, người nhà bị cáo quá khích, quậy phá phiên tòa, “xử” thư ký, thẩm phán… không có dấu hiệu giảm mà ngày càng trở nên nghiêm trọng.
Tòa mở cửa là phải có cảnh sát
Luật sư Lương Khải Ân, Đoàn Luật sư TP.HCM, nhìn nhận: “Chúng ta rất mong nhưng cũng không nên quá trông chờ ý thức tự giác của các đương sự vì họ thuộc mọi thành phần, ý thức chấp hành pháp luật khác nhau, khi thấy quyền lợi của mình không được đáp ứng sẽ thiếu kiềm chế và có thái độ tiêu cực. Vì vậy, cần nhanh chóng xây dựng cơ chế bảo vệ tại tòa và xem đây là một trong những nội dung cải cách tư pháp...”.
Luật sư đề xuất: “Cơ chế này là phải có cảnh sát thường trực ở tất cả các phiên xử để ngăn chặn mọi hành vi xâm phạm an ninh ở các phiên xử, nơi làm việc và cả trong khuôn viên tòa án. Cạnh đó, giao quyền cho chánh án quyết định xử lý vi phạm tại tòa và chủ tọa được quyền quyết định xử lý vi phạm tại các phiên xử. Đồng thời, tăng cường các biện pháp chế tài và mức phạt tiền đối với người vi phạm”.
Đồng tình, một thẩm phán TAND Tối cao nhấn mạnh ngoài những phiên xử hình sự khá nghiêm túc do có cảnh sát tư pháp bảo vệ, còn lại những phiên tòa khác thì cán bộ tố tụng và người tham dự đều chưa thấy yên tâm nên cần có cảnh sát túc trực thường xuyên. Pháp đình được giữ vẻ tôn nghiêm cũng góp phần cho thành công của tiến trình cải cách tư pháp.

Công đường uy nghi
Luật sư Nguyễn Tấn Thi, Văn phòng luật sư Hoa Sen, góp ý thêm ngoài việc xử lý nghiêm những hành vi xâm hại đến cán bộ tòa để răn đe thì cần phải có những biện pháp phòng ngừa, giáo dục cụ thể để người dân ý thức, tôn trọng cán bộ tòa án. Không phải bỗng nhiên mà tòa án các nước được xây dựng uy nghiêm, bài trí góc cạnh… để người dân bước vào tòa là đã thấy không khí đặc biệt, không dám manh động. Ở ta không rập khuôn như người ta nhưng cũng không vì thế mà bỏ qua đặc tính này.
“Tôi cũng đồng tình với nhiều ý kiến cho rằng cần bố trí chỗ ngồi của HĐXX trên bục cao, có một hàng rào chắn trước mặt bị cáo, đương sự… để nếu có sự cố thì người ta cũng khó tiếp cận với quan tòa, tránh cho quan tòa bị sứt đầu, mẻ trán… một cách vô duyên” - luật sư Thi nói.
Luật sư Nguyễn Bảo Hà, Văn phòng luật sư Bảo Hà, lại gợi ý: “Chúng ta cũng có thể dựng những tấm bảng lớn đập ngay vào mắt đương sự có hình ảnh giáo dục, định hướng ý thức tôn trọng pháp luật (như những panô quảng cáo thường thấy nhưng có đặc trưng của pháp đình)… để họ thấy mà kiềm mình lại. Nội quy tòa cũng được dựng nơi dễ nhìn, dễ đọc vì không ít tòa bảng nội quy đặt chìm nghỉm khiến phải mất công tìm mới thấy.
“Một vấn đề nữa tôi cũng muốn góp ý đó là cách hành xử, đạo đức, trách nhiệm của thẩm phán. Không ít trường hợp cán bộ tòa không chuẩn như chạy án, quan hệ nam nữ không lành mạnh… dẫn đến sự thiếu tôn trọng ở người dân. Từ sự coi thường này nên người dân đã dễ nổi đóa rồi... “bụp” cán bộ. Do vậy, là người cầm cân, cán bộ tòa cần phải rèn mình sao cho tương xứng với trách nhiệm, nghề nghiệp được giao, tạo uy tín với xã hội” - luật sư Hà bày tỏ. Thẩm phán tự “xử” nhau
Ở TAND một huyện ở tỉnh Lạng Sơn, vừa qua đã xảy ra chuyện hi hữu khi thẩm phán cắn ngón tay một phó chánh án đến mức bị nhiễm trùng phải đi bệnh viện. Số là sau bữa ăn trưa, hai ông tranh thủ bàn luận chuyện chuyên môn nghiệp vụ. Nhưng do có bất đồng quan điểm gay gắt nên cả hai lao vào ẩu chiến. Thẩm phán S. khỏe hơn nên cắn một phát vào ngón tay cái của vị phó chánh án khiến tay bị sưng tấy và nhiễm trùng... Chỉ khi các đồng nghiệp đến can thiệp thì sự việc mới êm xuôi.
Tương tự, nguyên chánh án và quyền chánh án TAND huyện Mang Yang (Gia Lai) đã cãi vã, sau đó xô xát với nhau ngay tại trụ sở TAND huyện. Hậu quả của cuộc “tỉ thí” hiếm có này là một ông phải... nhập viện. Sau đó, chánh án TAND tỉnh Gia Lai đã yêu cầu hai ông giải trình...
Nam, nữ thẩm phán đều không thoát
Ở Bình Định, cho rằng tòa xử không khách quan nên Trần Văn Tùng và Trần Thị Cẩm Xuyên, hai người con của một đương sự, đã hành hung thẩm phán chủ tọa M. và xé nát bản án ngay tại phòng xử. Kết quả là ông M. phải điều trị bốn ngày tại bệnh viện và bị thương tật 4% (tạm thời).
Ngày 29-9-2009, TAND thị xã Gia Nghĩa (Dăk Nông) xử vụ tranh chấp đất của ông Lê Văn Hùng. Bất ngờ ông Hùng cùng người nhà xông vào đánh nguyên đơn và bao vây nữ chủ tọa, đập phá phòng xử... Rất may Công an thị xã Gia Nghĩa đã kịp tới lập biên bản những người liên quan vụ gây rối này.
Định ném trứng gà… chủ tọa
Cách đây chưa lâu, TAND tỉnh Quảng Nam đang xử thì bà Nguyễn Thị Toàn Minh cầm năm quả trứng gà định ném HĐXX. Tuy nhiên, chủ tọa phát hiện ra, hô to: “Có vũ khí!” làm bà giật mình, năm quả trứng rơi xuống, vỡ bét. HĐXX bị một phen hú vía, còn bà Minh thì khóc lu loa cho rằng tòa tỉnh xử oan, không công bằng trong vụ chia tài sản ly hôn của bà.
Nổ mìn nhà thẩm phán
Vừa rồi, Lê Văn Bình thua kiện trong một vụ tranh chấp đất do thẩm phán H. (TAND huyện Sơn Động, Bắc Giang) xử. Oán nên bốn lần Bình cho nổ mìn nhà ông H. để trả thù. Lần đầu, mìn nổ tan tành bể phốt và công trình phụ nhà thẩm phán H. Lần hai, mìn nổ tan bức tường, để lại lỗ sâu ở móng nhà. Lần ba, nhiều tài sản bị hư hại. Lần bốn, Bình đang định đặt mìn nhưng bị phát hiện. THANH TÙNG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét