Thứ Sáu, 12 tháng 3, 2010

Sống nhàn thời kết nối

Hôm nay ngày 12/3/2010 thứ sáu, trời se lạnh và đang chuyển trạng thái ấm dần & nắng lên, bầm ăn bánh tẻ và ngồi chơi với ngõ, mấy hôm nay người đi lại đông hơn do bên nhà Anh xây nhà, mình cũng tranh thủ triệt tiêu cống ngầm bên bác Phú Hải chảy sang cho mùa mưa sắp đến bằng xi măng cát vàng cho khỏe.
Hôm qua 17:00 PM cùng cơ quan ra viếng bác Vọng, quay về sân cầu lông thì mất điện cả hai nguồn, chuyện gẫu và cùng về thì ít phút sau lại có...Toàn gọi về mình đã nói tâm trạng của bác Phùng Lân để Toàn giúp họ Phùng giải quyết, sáng nay đi thể dục gặp anh Dũng Kiểm tra mình thông báo anh Vọng mất...và lại gặp anh Thứ để tiếp tục chờ đợi và suy ngẫm sự đời. 13:30 PM sẽ đưa bác Vọng về Đường Lâm.
Trần Thắng sang tài chính họp với phòng TC, chuẩn bị phương án cho vào chợ mới, hỏi Hà Đông về bước giá cho phù hợp, 10:30 có buổi lập biên bản tại 11 PĐC vì ngại bên kia nhiều người không tiện...Thành C mua xe mới HD sang chơi 9:19 AM, mình đã trao đổi việc đấu giá đất khu Bách Hóa Xuân Khanh...và việc của Quỳnh vợ Thành cho em yên tâm.
Việc chợ Trên Thanh tra HN kết luận đơn của dân, thị xã ST đang phản biện tuần qua, song chắc sẽ phải tuân thủ...
13:00PM sang 9 khu Ao sen Lê Lợi tiễn đưa anh Vọng đến ngã tư đường QL 32-Đinh Tiên Hoang-Phú Nhi ô tô chạy, mình về bầm và ra cơ quan nư thường ngày đã 14:06, trời nắng ấm chỉ cần đi dép và mặc sơ mi như tuần trước...
[In trang]
Thái Lan - Đảo chính hay không đảo chính
Cập nhật lúc 10:02, Thứ Sáu, 12/03/2010 (GMT+7)
Thủ tướng Thái Abhisit Vejjajiva cho biết thà từ chức còn hơn để xảy ra đảo chính. Theo kế hoạch, hôm nay (12/3) phe ủng hộ Thaksin khởi động cuộc biểu tình lớn nhất để khiến ông Abhisit mất chức.



TIN LIÊN QUAN
Hai bên Thái Lan bắt đầu dàn trận
Thái Lan tăng cường an ninh ở khu nhà chính phủ
Thái Lan sẽ ra sao sau cuộc "hỗn chiến" tơi bời?
Thái Lan trước nguy cơ đảo chính
Thái Lan: Phe ủng hộ Thaksin chuẩn bị tổng tiến công





Lực lượng an ninh dàn quân bên ngoài một tòa nhà chính phủ.
(Ảnh: AP)

Người đứng đầu chính phủ Thái hôm 11/3 cam kết sẽ vượt qua bất ổn chính trị đang diễn ra, kiểm soát tình hình qua các biện pháp an ninh và không cho phép đảo chính xảy ra dưới bất cứ tình huống nào.

"Tôi sẽ không cố bám lấy quyền lực, tôi sẵn sàng từ chức hoặc giải tán Hạ viện nếu đó có thể là một giải pháp. Tuy nhiên, tôi sẽ không cho phép một cuộc đảo chính xảy ra". Ông Abhisit tuyên bố như vậy trong một phiên họp của Hạ viện nhằm đáp lại kiến nghị khẩn cấp về tình hình chính trị.

Nhà lãnh đạo trên cũng cho biết, chính phủ vẫn duy trì quyền hiến pháp về cuộc tụ họp hòa bình và không vũ trang. Và rằng, những biện pháp an ninh được đưa ra là nhằm giữ cho người biểu tình khỏi vượt quá giới hạn pháp luật. Hành động hăm dọa, chiếm giữ cơ quan chính phủ, ngăn cản các quan chức làm nhiệm vụ và gây náo động sẽ không bị trừng phạt dựa theo phán quyết của Tòa án Hiến pháp và hành chính hôm 9/10/2008 về những giới hạn pháp lý.

Đề cập tới những lời đồn về việc tiếm quyền, ông Abhisit tuyên bố, chính phủ và các bên liên quan có nghĩa vụ kiểm soát tình hình để tránh dẫn tới một lý do cho việc đảo chính.

Tổng tư lệnh quân đội Thái - Tướng Anupong Paochinda hôm 11/3 cũng nhắc lại rằng quân đội sẽ không tiến hành đảo chính bất kể tình hình chính trị như thế nào. "Tôi đảm bảo rằng cho dù điều gì xảy ra, sẽ không có đảo chính. Tôi đã nhắc đi nhắc lại điều này rất nhiều lần. Hải quân và không quân cũng có ý nghĩ như vậy. Công chúng có thể yên tâm", tướng Anupong trả lời khi báo giới hỏi liệu đảo chính có xảy ra không.

Tuy vậy, thủ đô Bangkok của Thái Lan vẫn đang căng mình chờ một cuộc biểu tình chống chính phủ có thể kèm bạo lực xảy ra khi những người chống đối chính phủ hôm nay (12/3) phát động một cuộc biểu tình mà họ hy vọng trở thành một trong những cuộc biểu tình lớn nhất nhằm buộc Thủ tướng Abhisit phải tiến hành bầu cử mới.

Lãnh đạo Mặt trận thống nhất vì dân chủ chống độc tài - còn gọi là lực lượng áo đỏ, thề rằng một triệu người biểu tình sẽ tiến hành cuộc tuần hành không đổ máu. Người biểu tình từ khắp nơi trên Thái Lan bắt đầu nhóm họp vào hôm nay và sẽ tập trung ở thủ đô Bangkok vào Chủ nhật (14/3).

Lần biểu tình lớn gần đây nhất của nhóm này tại Bangkok hồi tháng 4 năm ngoái đã bùng phát thành bạo lực, làm 2 người chết, hơn 120 người bị thương, nhiều xe buýt bị đốt cháy. Quân đội được triệu tập để dẹp bất ổn.

Phe áo đỏ, gồm những người ủng hộ cựu Thủ tướng Thaksin và những người phản đối cuộc đảo chính quân sự năm 2006 để lật đổ ông này. Những người này tin rằng Thủ tướng Abhisit lên nắm quyền không chính đáng với sự đồng lõa của quân đội và một phần của tầng lớp cầm quyền tại Thái, những người vốn sợ uy của Thaksin khi ông này còn đương nhiệm thời kỳ 2001-2006.

Hôm nay, một số trường học tại Bangkok dự định đóng cửa. Khoảng hai chục đại sứ quán, gồm cả đại sứ quán Mỹ đã đưa ra cảnh báo đi lại, khuyến cáo công dân nên tránh xa những khu vực biểu tình, nơi "bạo lực không thể được loại trừ".

Hoài Linh (Theo Nation, AP) ,
[In trang]
Bài báo trên VietNamNet: http://vietnamnet.vn/thegioi/201003/Thai-Lan-Dao-chinh-hay-khong-dao-chinh-898413/
Sống nhàn thời kết nối
Nguyễn Vĩnh Nguyên
Kiến trúc Nhà đẹp
09:19' AM - Thứ sáu, 12/03/2010

Thời xưa, các cụ phẩy tay áo bỏ chốn lao xao về sống ẩn chỉ cần cầm trong tay “một cuốc, một cần câu”. Ngày nay, chúng ta về sống ẩn thì nhớ cầm theo điện thoại di động và một cái laptop nối mạng. Thêm trong ba lô vài đĩa nhạc, vài cuốn sách hay thì càng tốt…

Ông bạn già sống ẩn

Một gian lều cỏ nằm khuất trong rừng. Tôi tìm đến lúc choạng vạng tối. Chủ nhà là một kiến trúc sư từng nhiều năm lăn lộn ở Sài Gòn, miền tây Nam Bộ, tác giả của tròm trèm vài mươi công trình lớn nhỏ. Khi về rừng sống ở ẩn, ông vẽ cho xứ đạo lân cận vài ngôi nhà thờ sáng sủa và “bản sắc” đến độ du khách đi qua đây không nhớ cây cỏ và con người (vì tất cả đều cằn khô, hốc hác trước cái nóng rêm trời!) mà chỉ nhớ những giáo đường đậm nét kiến trúc phương Đông.

Ông kiến trúc sư tóc bạc phơ và dáng người gầy gò ngồi rót rượu nói chuyện với khách trong sự vo ve của muỗi mòng, trong tiếng giậm chân, quất đuôi của đàn bà bên chuồng, trong tiếng tắc kè núi kêu báo hiệu một cơn bão xa. Nhưng những câu chuyện kiến trúc ngỡ như bị lạc lõng giữa không gian núi rừng ấy. Ông say sưa nói về bản vẽ thiết kế, những công trình lớn từ nhà thờ Đức Bà, chợ Bến Thành ở Sài Gòn đến tháp nghiêng bên Ý, thành Vạn Lý bên Tàu, hoặc câu chuyện về những kiến trúc sư hiện đại lẫy lừng tận bên Tây và những lý thuyết phong thủy hay khí động học… Đầu óc ba chớp ba nháng nghe chuyện giữa rừng đêm, khi rượu đã mềm môi, tôi tự hỏi: Phải chăng ngày nay quan niệm sống ẩn đã khác? Ông bạn già không tách rời chiếc máy tính nối mạng dù đó là chiếc những ngày nối ngày mưa núi mù mịt hay những đêm dài côn trùng rỉ rả. Ông không ngừng cập nhật những đĩa hình, những quyển sách cập nhật những lý thuyết mới, bản nguyên tắc tiếng Pháp tiếng Anh chất đầy trên kệ.

Không cắt đứt hoàn toàn với thế giới, ông chỉ cất giữ thế giới trong một lều cỏ bình yên để ngắm và có thời gian chạm đến từng… sợi tóc của nó?

Được đứng ngoài thời gian mà ngắm những chuyển động vần xoay cũng là một bản lĩnh chỉ có ở những con người thực sự tự do nội tâm. Và ông bạn tôi là thế. Một người đứng bên kia dốc cuộc đời, muốn xóa tên mình trên những công trình và trong các bài viết của bạn bè. Đơn giản, chỉ vì chọn chiếc võng và cuốn sách, chọn cách sống ẩn dật và tận hưởng thời gian. Ngày tết, bạn bè chỉ thấy bóng dáng ông thư nhàn đạp xe chở người mẹ già đến chợ hoa…

Tiết giảm để mà hưởng thụ

Ngày thường, công nghệ số đã và đang lấp đầy khoảng trống của những người trẻ tuổi. Trên đường đến cơ quan, tôi tranh thủ gắn tai nghe để “đốt cháy” một đoạn đường người xe chen chúc. Trong lúc nghe nhạc, có thể điện thoại rung. Trong khi nói chuyện điện thoại thì tôi liếc qua tờ nhật báo và lập tức tò mò bởi những dàn âm thanh công nghệ mới chất lượng cao giá cực rẻ, những đĩa phim đang “hot” về doanh thu ở nước ngoài. Và ngay khi lẽ ra phải tận hưởng một ly cà phê pha phin của buổi sáng thứ bảy thì tôi lại chọn một ly đá đen pha sẵn và tranh thủ bật laptop để check mail, làm việc… Mọi thứ đều bị xén ngang, chồng chéo. Công nghệ tiện ích đang nêm chặt đời sống tinh thần của giới trẻ. Và thậm chí nó bị đẩy thái quá đan trở thành một thứ mốt. Mốt bận rộn. Thời gian tưởng chừng chẳng bao giờ đủ cho những “ tranh thủ” phương tiện.

Biết cách dùng phương tiện số để làm giàu cho đời sống tinh thần của mình mà không bị nô dịch bởi nó là điều khó với người trẻ năng động và thích nghi nhanh. Nhưng không có nghĩa là cứ quay cuồng bị nô dịch bởi mobile, iPod, máy ảnh số, laptop, internet…

Ngày tết thay vì lăng quăng xun xoe mua sắm, nhiều người chọn lấy cách dọn dẹp căn phòng mình thật tinh tươm và nằm trước dàn âm thanh vòng màn hình phẳng để xem trọn một bộ phim hay mà năm qua mình chưa kịp thưởng thức. Cũng có thể người ta chọn lựa cách tạm thời tắt điện thoại, ung dung ra phố với chiếc iPod, nghe bản Happy New Year với một tâm cảnh, xúc cảm mới, không bị nhiễu loạn bởi tiếng xe máy ồn ào, khói bụi ngờm ngợp ngày thường…

Cứ gì phải nhận vào mình quá nhiều thứ để rồi chỉ chỉ đem đến vẻ mệt mỏi và căng thẳng phải sắp xếp, chuẩn bị.

Có những người sắm một dàn máy tốt trong nội thất, sắm rạp chiếu phim tại gia nhưng rồi chẳng dành được thời gian mà tịnh tâm thưởng thức. Công nghệ trở thành… khô khốc và khiến người ta chạy tít mù để sở hữu. Bị nô dịch công nghệ, đến một lúc nào đó, mọi phương tiện đã đổ vào mình, cái cảm giác quá tải, tự dưng bạn nghĩ rằng, hóa ra mọi thứ cũng chẳng phải cứ chất đầy, nhận vào, mà cần có những lúc biết cách tiết giảm hợp lý.

Cảm nhận cuống rốn

Tôi có thói quen chụp ảnh gia đình vào mỗi sớm mùng hai tết, đó là giờ khắc đem lại nhiều xúc cảm hạnh phúc nhất trong những ngày đầu năm. Ở đó có sự sum vầy và những nụ cười và những nụ cười được lưu giữ lại. Ở đó, có sự vắng thiếu hay đủ đầy của đời sống gia đình sau một năm nhiều biến động. Những bức ảnh số sẽ lưu lại chi tiết nhất từng nếp nhăn trên khuôn mặt ba mẹ tôi, sự rạng rỡ trên khuôn mặt em tôi. Những thay đổi ấy là niềm vui. Và nỗi buồn ngậm ngùi giấu kín. Để suốt một năm xa nhà, mỗi khi bật máy tính lên làm việc, nhìn vào bức ảnh, tôi được sống lại những sáng mùng hai ấm cúng. Đó cũng là cách tận hưởng kỷ niệm tuyệt vời vào một thời khắc sum họp hiếm hoi của năm.


Tối ba mươi, những đứa con xa vẫn nghe giọng nói khản đặc của cha mình, nhìn thấy từng thành viên gia đình qua webcam. Và giờ khắc ấy, tết hiện diện thực sự không bằng bánh mứt mà bằng tâm thức con người ta hướng về nhau, giao hòa những miền thời gian- kỷ niệm của hôm qua, bồi hồi của hôm nay và ước vọng ngày mai.

Tôi hình dung đến ông bạn già sống ẩn đang đứng trâm ngâm ở bãi chợ quê nhìn gánh hoa của người mẹ móm mém. Tôi nhớ những người trẻ đeo iPod đi thảnh thơi trên phố Sài Gòn buổi sáng 30. Và tôi nhớ anh bạn độc thân dùng mấy ngày tết vào việc tận hưởng những bộ phim hay mà suốt một năm ròng trăm thứ bận rộn làm cho anh thấy thời gian bị xé vụn, chưa một giờ yên để tận hưởng. Ngày tết, thời gian của chúng ta trở nên nguyên khối. Và mọi dự định, sắp xếp đều như thừa thãi.

Ngày tết trong thời công nghiệp số cũng là lúc ta cảm nhận rõ nhất điều này: ngay cả khi muốn chọn “invisible” (chế độ ẩn) thì cuống rốn chúng ta nối với thế giới bên ngoài vẫn không thể bị đứt lìa. Và tôi tin rằng, đến cả người xưa khi vác trên vai một cuốc một cần câu cũng mong chốn ruộng nương, ao bèo nào đó hãy còn bóng dáng tha nhân để cho những câu thơ “xuất thế, hưởng nhàn” hãy còn tìm thấy được sự chia sẻ, đồng cảm.

Nguồn: Kiến trúc Nhà đẹp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét