Thứ Ba, 2 tháng 3, 2010

ĐỔI ĐỜI

Hôm nay 18 tháng giêng năn Canh Dần, Tháp vào với Xuân trong nhà cụ Ba, mình phục vụ bầm cái bánh tẻ+bánh ngọt để ngài ngồi xem cảnh ngõ trời mùa hạ, hôm nay hàn thử biểu báo 23-34o, không mưa, sáng 5:00 thể dục như mọi ngày hôm nay được triệu vào chơi ba xéc cầu với Lý, có điện đến 6:30 AM, tiếp tục đi bộ gặp ông thắng MT hưu trí nói chuyện chuyến đi SanhGaPo mới về mà thấy họ tiến bộ quá xa, chắc VN hàng trăm năm sau mới đuổi kịp...


ĐỔI ĐỜI


Nhớ ngày mùng tám tháng ba
Ta biết trăm năm ngày ấy đã qua
Phụ nữ vùng lên giải phóng
Chẳng còn quanh quẩn xó bếp, góc nhà
Giờ đây hai tiếng đàn bà
Không cùng nước mắt nhạt nhòa như xưa
Thưa bà, thực chẳng phải mơ
Việc lớn bà quyết, chẳng nhờ đàn ông
Năm nay bạn có biết không?
Chị em chợ Nghệ, bão giông qua rồi
Và họ cũng đã đổi đời
Nhà cao chợ rộng, xin mời vào thăm
Ngàn năm Thăng Long, hóa rồng
Đồng Xuân, chợ Nghệ góp công xây đời...




Thứ Tư, 03/03/2010 - 8:55 AM
Chiều nay, ngọc xá lợi Phật từ Ấn Độ sẽ về Việt Nam
(Dân trí) - Thông tin mới nhất từ BTC cho biết, Đoàn tham gia lễ cung nghinh 3 viên ngọc xá lợi Phật và 6 viên xá lợi Thánh tăng từ đất nước Ấn Độ sẽ cập cảng Hàng không Việt Nam trên chiếc chuyên cơ VN9985 vào lúc 13h30 chiều nay, 3/3.

Đoàn cung nghinh ngọc xá lợi đã lên đường sang Ấn Độ vào rạng sáng nay và sẽ trở về nước lúc 13h30 chiều hôm nay. (Ảnh: Bảo Thiên)


Tại Sân bay Nội Bài (Hà Nội) vào lúc 2 giờ 30 phút rạng sáng nay 3/3, hơn 100 vị Giáo phẩm, cư sĩ, phật tử đã chính thức lên chiếc chuyên cơ mang số hiệu VN9985 của hãng Hàng không Quốc gia Việt Nam (Vietnam Airlines) cất cánh sang Ấn Độ làm lễ cung nghinh 9 viên ngọc xá lợi Phật. Đoàn cung nghinh sẽ trở lại Việt Nam bằng chính chiếc chuyên cơ này vào lúc 13h30 chiều cùng ngày tại sân bay Nội Bài.


Ngọc xá lợi Phật. (Ảnh: Quốc Đô)

BTC sẽ phối hợp với cơ quan chức năng tại sân bay, bố trí các xe con trang trọng cung nghinh ngọc xá lợi Phật và đưa đón đại biểu tháp tùng cùng đoàn từ Ấn Độ về Hà Nội, sau đó sẽ rước về chùa Bái Đính, tỉnh Ninh Bình.

Khi về đến chùa Bái Đính, đoàn cung nghinh xá lợi từ Ấn Độ sẽ nhập với gần 10.000 đại biểu, quan khách, phật tử và nhân dân địa phương tiến hành lễ an vị ngọc xá lợi Phật; đồng thời cùng hàng trăm chư tôn đức, tăng ni phật tử cử hành các khoa lễ cầu nguyện Quốc thái dân an, Thế giới hoà bình cùng một số hoạt động văn hoá đặc sắc khác.

Phật tử chiêm bái ngọc xá lợi Phật tại chùa Quán Sứ, Hà Nội. (Ảnh: Quốc Đô)

Chùa Bái Đính mới, toạ lạc bên cạnh ngôi chùa Bái Đính cổ ở xã Gia Sinh (Gia Viễn, Ninh Bình) là một địa danh Phật giáo có lịch sử hàng ngàn năm, gắn với lịch sử của cố đô Hoa Lư và nằm trong một quần thể danh thắng du lịch Tràng An.

Công trình chùa Bái Đính mới đang khẩn trương được hoàn tất các hạng mục công trình để chào mừng kỷ niệm 1.000 năm Thăng Long - Hà Nội. Cho đến nay, chùa Bái Đính vẫn là nơi lưu giữ nhiều kỷ lục về Phật giáo (tượng Phật Tam Thế, Đức Thế Tôn Thích Ca Mâu Ni, Quan Thế Âm Bồ Tát Thiên Thủ Thiên Nhãn, Đại hồng chung (chuông) bằng đồng lớn nhất Việt Nam và 500 vị La Hán bằng đá…).

Giáo hội Phật giáo Việt Nam (GHPGVN) cho biết, đây là đại lễ đầu tiên được GHPGVN chính thức cử hành cung nghinh từ Ấn Độ về nước và là lần thứ hai Giáo hội Phật giáo Việt Nam chính thức tổ chức đại lễ cung nghinh ngọc xá lợi Phật (lần thứ nhất tổ chức từ thành phố Hồ Chí Minh về tôn trí an thờ tại chùa Quán Sứ - Hà Nội và chùa Bái Đính - Ninh Bình, tổ chức hồi tháng 6/2009).

Quốc Đô
Giấy phép hoạt động báo điện tử Dân trí trên Internet số 1050/GP - BTTTT Hà Nội, ngày 15-07-2008.
Tòa soạn: Nhà 5, số 2 Giảng Võ, Quận Đống Đa, Hà Nội
Điện thoại: 04-736-6491.Fax: 04-736-6490
Email: info@dantri.com.vn. Website: http://www.dantri.com.vn

03/03/2010 - 12:05 AM
Cú đánh tai hại
Đạp một phát, nạn nhân té ngửa, bị thương tích não 11% nên bị tù. Do có những mâu thuẫn trong kết quả điều trị, trong giám định, trong lời khai của người bị hại và nhân chứng nên chưa đủ cơ sở để kết luận P. phạm tội cố ý gây thương tích.
Giữa năm 2004, sau khi cùng bạn cưa đứt một lít rượu, P. nổi hứng rủ bạn đi hát karaoke. Trong lúc đang tập làm ca sĩ thì hai bên bỗng nhiên… nặng nhẹ với nhau. Nghe tin chồng mình và P. ẩu đả, chị T. chạy đến xem hư thực thế nào thì bị P. tung một cước ngã ngửa ra đất…
Đánh làm chấn thương sọ não
Việc lùm xùm nhanh chóng kết thúc vì được mọi người nhào vào can ngăn. Ai về nhà nấy nhưng về đến nhà, chị T. hậm hực la lớn: “Má ơi! Báo công an chứ thằng P. đánh con!”. Nhận được tin báo, chính quyền địa phương vội đến lập biên bản và đưa chị đi bệnh viện.
Sau khi tiếp nhận, BV Đa khoa huyện An Nhơn (Bình Định) chẩn đoán bệnh nhân chấn thương đầu do bị đánh. Điều trị thêm vài ngày, bệnh viện huyện thấy chị T. tạm ổn nên cho về nhà.
Tuy nhiên, thấy đầu chị T. vẫn còn đau đau nhức nhức nên người nhà lại đưa chị chạy lên bệnh viện tỉnh. Sau đó, chị xuất viện với giấy chứng nhận “Chị T. chấn thương sọ não kín. Khi giám định, bệnh nhân vẫn đau đầu, ngủ ít. Thực thể khám không phát hiện dấu vết. X-quang không thấy tổn thương xương sọ. Điện não kém điều hòa”.
Chị T. tiếp tục được tổ chức giám định pháp y mời đến kiểm tra, kết luận chị T. bị chấn thương sọ não. Hiện tại không để lại dấu vết mà chỉ để lại trạng thái suy nhược thần kinh mức độ nhẹ, tỉ lệ thương tật 11% tạm thời.
Từ kết quả này, P. bị công an mời đến làm việc.

Tòa, viện chỏi nhau
Xử sơ thẩm lần thứ nhất, đại diện VKS khẳng định P. phạm tội cố ý gây thương tích, đề nghị tòa tuyên phạt 6-9 tháng tù treo.
Riêng tòa nhận định chứng cứ buộc tội bị cáo mâu thuẫn nhau. Có lúc chị T. khai rằng P. xông vào nhà đánh chị ngã xuống, rồi dùng cùi chỏ thọc ót chị gây chấn thương sâu ở hệ thần kinh. Tuy nhiên, có lúc chị lại bảo P. dùng chân đá mạnh vào bụng làm chị lảo đảo. P. tiếp tục đánh cùi chỏ vào phía sau cổ làm chị té ngã ngửa đập đầu xuống đất… Riêng P. thì lại nại rằng vì quá say nên không biết có đánh chị T. hay không.
Hơn nữa, các nhân chứng lúc đầu xác định P. dùng chân phải, cùi chỏ tay phải để đá, đánh chị T… Thế nhưng sau khi biết P. thuận tay trái thì lại khai không thấy P. dùng chân tay nào để đá, đánh chị T. vì sự việc diễn ra rất nhanh.
Đồng thời trước đó tòa đã hai lần trả hồ sơ để điều tra bổ sung nhưng cơ quan điều tra từ chối đưa người bị hại đi giám định lại.
Cuối cùng tòa quyết do có những mâu thuẫn trong kết quả điều trị, trong giám định, trong lời khai của người bị hại và nhân chứng nên chưa đủ cơ sở để kết luận P. phạm tội cố ý gây thương tích.
Sau khi tòa tuyên án, người bị hại kháng cáo, VKS huyện kháng nghị. Sau đó, cấp phúc thẩm lần nhất tuyên hủy án sơ thẩm. Xét xử lần hai, án sơ thẩm và phúc thẩm mới đây đều xác định P. phạm tội cố ý gây thương tích và tuyên phạt bị cáo 6 tháng tù treo.
Hành xử cẩn trọng để tránh hậu quả xấu
Có nhiều sự việc có hậu quả lớn chỉ từ một hành động tưởng chừng như vô hại như chuyện P. chỉ đạp nạn nhân một phát mà phải vướng vào lao lý. Nhiều vụ rất đơn giản như thủ phạm chỉ xô, đẩy, hất… nạn nhân một cách nhẹ nhàng nhưng xui rủi sao nạn nhân lại té vào cột nhà, bậc cầu thang, nền gạch… gây ra chấn thương não dẫn đến chết người. Hung thủ không thể tránh bị truy cứu trách nhiệm hình sự.
Nhưng điều đáng tiếc hơn ở đây là nếu có thể kiềm chế được hành vi dù là rất nhẹ nhàng như trên thì không ai phải có kết cục xấu. Tuy nhiên thực tế, nhiều người vẫn hành xử quá tay, đến khi hối thì không kịp. Có thể có nhiều nguyên nhân dẫn đến hành vi thiếu kiềm chế đó nhưng dù lý giải thế nào thì đó cũng là những hành vi sai trái, cần tránh càng xa càng tốt. Tôi cho rằng mỗi người nên tự răn mình, hành xử cẩn trọng, nhẹ nhàng, tôn trọng mình và người khác thì sẽ tránh được những điều không hay.
03/03/2010 - 12:04 AM
Mong manh ranh giới giết người hay cố ý gây thương tích
Trong nhiều hội nghị của ngành tòa án, việc làm sao phân biệt hai tội cố ý gây thương tích và giết người đã được đưa ra bàn thảo, rút kinh nghiệm.
Dù vậy đến nay, hai tội này vẫn làm các cơ quan tố tụng phải nhức đầu bởi ranh giới giữa chúng rất mong manh, dễ nhập nhằng.
Nhiều vụ án người phạm tội dùng hung khí nguy hiểm là những vật cứng đánh vào vùng trọng yếu của cơ thể nạn nhân như đầu, ngực… Các cơ quan tố tụng lại có những quan điểm trái ngược khi xác định hành vi này phạm tội giết người (Điều 93 BLHS) hay cố ý gây thương tích (Điều 104 BLHS).
Nơi cố ý gây thương tích
TAND quận Bình Thạnh (TP.HCM) từng nhiều lần phải trả đi trả lại hồ sơ một vụ hai băng nhóm thanh toán nhau do không đồng tình với VKS quận này về tội danh truy tố.
Theo hồ sơ, sau lúc đánh lộn với một nhóm thanh niên khác, trên đường đi tìm đối thủ trả thù, Phương, Duy, Dễ và Huy đã xông vào đánh hội đồng hai người đi xe máy trên đường làm một người bị chấn thương sọ não, tỉ lệ thương tật 46% vĩnh viễn.
Sau đó, VKS quận Bình Thạnh truy tố Duy và Dễ về hai tội cố ý gây thương tích và gây rối trật tự công cộng, Phương về tội cố ý gây thương tích, Huy tội gây rối trật tự công cộng. Xử sơ thẩm, TAND quận cho rằng việc Dễ dùng cây đánh thẳng vào đầu anh L. gây thương tích nặng là có dấu hiệu của tội giết người chứ không phải cố ý gây thương tích nên đã hoãn xử để trả hồ sơ điều tra bổ sung và báo cáo lên TAND TP.
Tuy nhiên, TAND TP lại không đồng ý truy tố Dễ về tội này nên đã trả ngược hồ sơ về cho VKS quận Bình Thạnh. Cạnh đó, quá trình điều tra cũng không chứng minh được nhóm Phương có hành vi giết người như quan điểm của tòa nên VKS vẫn giữ nguyên quan điểm, chỉ truy tố Phương thêm tội cố ý gây thương tích. Cuối cùng, tòa phạt Phương năm năm sáu tháng tù, Dễ ba năm sáu tháng tù, Duy ba năm tù về tội cố ý gây thương tích, Huy sáu tháng tù về tội gây rối trật tự công cộng.

Ranh giới giữa hai tội danh giết người và cố ý gây thương tích rất dễ nhập nhằng khi xử án. Ảnh minh họa: HTD
Nơi giết người
Mới đây, TAND TP Hà Nội đã tuyên phạt Nguyễn Thế Nghĩa sáu năm tù về tội giết người. Trước đó, vụ án này cũng gặp rắc rối bởi cơ quan điều tra và VKS không thống nhất quan điểm về tội danh.
Nghĩa là chủ một quán ăn. Một buổi tối, vì đã muộn nên người phục vụ quán yêu cầu ông V. tính tiền ra về để dọn đóng cửa nhưng ông V. không chịu nên hai bên nảy sinh cãi cọ. Bực tức, ông V. hất đổ bàn ăn. Thấy vậy, Nghĩa từ trong chạy ra, dùng một chiếc ghế nhựa đập trúng đầu ông V. Khi ông V. ngã gục xuống, Nghĩa kéo lê ông ra khỏi quán, bỏ phía bên kia đường.
Một lát sau, ông V. tỉnh lại và tiếp tục chạy vào quán gây sự. Nghĩa dùng tay xô ra và ông V. lại té ngã, ngất xỉu rồi nôn ra dịch đen. Cho rằng ông V. chỉ bị say nên Nghĩa kêu gia đình ông V. tới đưa về nhà. Rạng sáng hôm sau, ông V. bị hôn mê, khó thở. Gia đình đưa ông vào bệnh viện cấp cứu nhưng không qua khỏi vì chấn thương sọ não.
Cơ quan điều tra Công an TP Hà Nội chỉ khởi tố Nghĩa về hành vi cố ý gây thương tích nhưng VKSND cùng cấp đã yêu cầu điều tra theo hướng Nghĩa phạm tội giết người. Cùng quan điểm, xử sơ thẩm, TAND TP Hà Nội đã phạt Nghĩa như trên.
Không giết người, cũng chẳng cố ý…
Tháng 9-2008, TAND quận Gò Vấp (TP.HCM) đã tuyên phạt ba anh em Trần Văn Hải, Trần Thanh Điền mỗi người một năm chín tháng tù, Trần Thanh Bình một năm năm tháng năm ngày tù về tội chống người thi hành công vụ.
Tháng 4-2007, Hải cùng đồng phạm xông vào trụ sở công an, lấy dao đâm một cán bộ năm nhát vào vùng ngực trái và bụng. Thụ lý, cơ quan điều tra công an quận nhận định Hải chỉ có hành vi chống người thi hành công vụ nên chuyển hồ sơ sang VKSND cùng cấp đề nghị truy tố về tội này.
Từ báo cáo của TAND quận Gò Vấp, TAND TP.HCM đã cho rằng việc Hải dùng dao đâm vào vùng ngực trái là nơi trọng yếu của cơ thể nạn nhân, có dấu hiệu của tội giết người nên rút hồ sơ lên, chuyển cho VKS TP ra cáo trạng truy tố về tội giết người.
Tuy nhiên, trong quá trình điều tra, công an không chứng minh được động cơ giết người của Hải, đồng thời Hải chỉ gây thương tích nhẹ cho nạn nhân nên VKS TP lại chuyển vụ án ngược lại cho VKS quận Gò Vấp điều tra bổ sung về tội cố ý gây thương tích. Ngặt một nỗi, nạn nhân lại không đồng ý đi giám định thương tật cũng như không có yêu cầu xử lý hình sự nên các cơ quan tố tụng quận Gò Vấp bó tay. Cuối cùng, họ chỉ xét xử Hải được mỗi tội chống người thi hành công vụ.
Tranh cãi cả ở cấp tối cao
Giữa năm 2008, VKSND Tối cao đã kháng nghị, đề nghị Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao xử giám đốc thẩm hủy cả hai bản án sơ, phúc thẩm, giao hồ sơ cho cấp sơ thẩm điều tra, xét xử lại vụ Vũ Hoàng Lâm về tội giết người.
Tháng 1-2005, ông Đ. (Việt kiều) về thăm quê. Trên đường đi mời khách dự đám cưới em trai, ông bị Vũ Hoàng Sơn ném đá, chửi mắng. Ông Đ. dừng xe thì Sơn bỏ chạy vào nhà. Sau đó, nhiều người nhà Sơn xông ra, trong đó Vũ Hoàng Lâm (anh Sơn) cầm một con dao lớn nhắm thẳng mặt ông Đ. chém. Bị một nhát dao vào mặt, ông Đ. chưa kịp bỏ chạy thì bị Lâm vung dao chém tiếp vào đầu. Ông đưa hai tay lên đỡ đầu nên tay nát như băm, máu chảy ướt đẫm cả quần áo. Ông cố gượng bỏ chạy, Lâm truy đuổi chém thêm hai nhát vào lưng. Chỉ khi có nhiều người can thiệp Lâm mới dừng cuộc truy sát. Theo kết luận giám định, ông Đ. bị thương tật 58%.
Xử sơ thẩm, TAND tỉnh Đồng Nai cho rằng hành vi của Lâm chỉ là cố ý gây thương tích và phạt Lâm 10 năm tù. Không đồng tình, người nhà ông Đ. kháng cáo. Xử phúc thẩm, đại diện VKS cũng đề nghị Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM chuyển tội danh từ cố ý gây thương tích sang giết người. Sau khi nghị án, tòa phúc thẩm đã không đồng ý với đề nghị này và tuyên y án sơ thẩm. Sau đó, VKSND Tối cao đã kháng nghị giám đốc thẩm và đến nay vụ án vẫn chưa có hồi kết.
Định tội sai, hệ lụy lớn
Việc xác định sai tội giết người với cố ý gây thương tích gây nhiều hệ lụy lớn. Trước hết, bản án có thể bị hủy để điều tra, xét xử lại theo thủ tục phúc thẩm, giám đốc thẩm, quá trình giải quyết án bị kéo dài làm tất cả các bên đều mệt mỏi. Cạnh đó, một người có thể bị tội nặng hơn hoặc lọt người, lọt tội. Thậm chí có trường hợp, nếu xác định là hành vi giết người thì thủ phạm phải chịu trách nhiệm hình sự nhưng nếu xác định là tội cố ý gây thương tích thì thủ phạm thoát tội vì chưa đủ tuổi. Đó là chưa kể nhiều trường hợp chuyển từ tội giết người sang tội cố ý gây thương tích, nếu chỉ đủ cơ sở để xét xử theo khoản 1 Điều 104 BLHS thì lại vướng thủ tục là chỉ được khởi tố theo yêu cầu của nạn nhân...
Một thẩm phán TAND Tối cao
Xem xét toàn diện
Thực tiễn có hai trường hợp rất dễ gây nhầm lẫn: Giết người chưa đạt với cố ý gây thương tích và giết người với cố ý gây thương tích dẫn đến chết người.
Về mặt khách quan thì giữa giết người chưa đạt với cố ý gây thương tích rất giống nhau nhưng về mặt chủ quan thì giết người chưa đạt là người phạm tội mong muốn nạn nhân chết nhưng hậu quả không xảy ra là ngoài ý muốn của họ, còn cố ý gây thương tích thì người phạm tội chỉ muốn gây thương tích cho người khác chứ không muốn làm chết người. Để xác định chính xác ý thức chủ quan này, cơ quan tố tụng phải đánh giá, đối chiếu, phân tích các tình tiết khách quan một cách toàn diện.
Tương tự, hành vi giết người và cố ý gây thương tích dẫn đến chết người cũng phải phân tích mặt chủ quan để xác định. Các tình tiết khách quan được coi là phương pháp để xác định lỗi chủ quan của người gây án. Chẳng hạn như dùng vật gì phạm tội, mức độ nguy hiểm của vật đó ra sao; cách thức thực hiện tội phạm... Cần phải kết hợp những tình tiết đó với những tình tiết khác như trình độ nhận thức, tuổi tác của người phạm tội và nạn nhân, tính tình thường ngày, quan hệ giữa họ...
Cơ quan tố tụng phải tìm ra được câu trả lời về mục đích, động cơ phạm tội; người phạm tội có thấy trước hậu quả chết người, mong muốn hay để mặc nó xảy ra hay không. Tùy từng trường hợp cụ thể mà định tội, khó có thể nêu thành những nguyên tắc chung.
Thạc sĩ Phan Anh Tuấn, Trưởng bộ môn Luật hình sự Trường ĐH Luật TP.HCM.
Cần văn bản hướng dẫn
Điều quan trọng nhất hiện nay là phải có một văn bản hướng dẫn cụ thể từ TAND Tối cao để áp dụng chung. Bởi trong thực tế, không dễ để cơ quan tố tụng có điều kiện xác định chi ly những hành vi, tình tiết để chứng minh được ý thức của bị cáo, chưa kể đến các yếu tố khác như bị cáo khai báo bất nhất, phản cung...
Một kiểm sát viên cao cấp VKSND Tối cao
THANH TÙNG - HỒNG TÚ
VĂN THIẾT

THIẾU TƯỚNG NGUYỄN TRỌNG VĨNH: CÒN HƠI CÒN SỨC CÒN LÊN TIẾNG
Nguyễn Xuân Diện

Chiều nay, tôi đến thăm nhà Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, một người mà tôi rất ngưỡng mộ. Gần đây, dư luận và truyền thông trong nước, quốc tế rất quan tâm đến các ý kiến và bài viết, bài phỏng vấn Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh về vấn đề khai thác quặng bauxite ở Tây Nguyên và việc 10 tỉnh biên giới phía bắc cho nước ngoài thuê rừng đầu nguồn.
Cụ Nguyễn Trọng Vĩnh năm nay đã 95 tuổi, nhưng giọng nói, sức khỏe vóc dáng thì vẫn rất tốt, người mới gặp lần đầu đoán cụ chỉ khoảng ngoài bảy mươi. Tinh thần và ý chí, sự minh mẫn của cụ thì chắc vẫn “mười phân vẹn mười” như thưở tráng niên.
Cụ tự tay pha trà rót nước mời tôi. Sau vài câu tôi tự giới thiệu, thì hai người một già một trẻ đã trò chuyện với nhau rất thân tình. Cụ hỏi thăm về văn bản tờ lệnh Lý Sơn khẳng định chủ quyền Việt Nam đối với Hoàng Sa mà tôi đã từng tiếp cận và dịch nay để ở đâu. Rồi cụ nói chuyện phim Lý Công Uẩn do một hãng phim tư nhân làm, mà đạo diễn, trường quay, diễn viên quần chúng, đạo cụ đều phải thuê của Tàu và làm phim trên đất Tàu. Và nhiều chuyện khác nữa ….
Những nét ưu tư hiện rõ trên khuôn mặt của vị tướng già đầu bạc. Câu chuyện của hai ông cháu đôi khi lại lắng xuống, dường như cả hai đang chọn lấy những từ ngữ thích đáng nhất để nói thật rõ và đúng điều mình đang nghĩ trong lòng về thế sự.
Trò chuyện từ 16h30 đến 17h30 thì tôi có việc nhà phải từ biệt cụ. Cụ đọc cho tôi nghe bài thơ của cụ. mà sau khi đọc xong, cụ mới nói rằng tạm đặt là Canh Dần tự bạch.

Tuổi thọ trời cho đã chín nhăm
Cuộc đời nếm trải đủ thăng trầm.
Đầu còn minh mẫn, tai còn tỏ,
Mắt vẫn tinh tường, tính chửa hâm.
Ấm lạnh tình đời còn phán xét,
Thịnh suy thế nước vẫn quan tâm!
Còn hơi còn sức còn lên tiếng,
Là muốn quyền uy bớt lỗi lầm.

Tôi mời cụ đến dự chầu hát ca trù đầu Xuân Canh Dần (mà tôi làm MC) do Đại sứ quán Pháp tổ chức vào 18h ngày 10 tháng 3 năm 2010 tại 24 Tràng Tiền, Hà Nội. Cụ nói cụ rất thích nghe ca trù, và cụ sẽ đến dự.
Xin kính chúc Cụ dồi dào sức khỏe, minh mẫn tinh thần để đóng góp tiếng nói phản biện, góp phần gìn giữ dựng xây đất nước mà cha ông ta gây dựng bằng cả máu xương tâm huyết nghìn đời nay!

Ảnh: Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh và TS Nguyễn Xuân Diện (trái sang)
Thứ 4 ngày 3/3/2010
MỘT SỐ ĐỊNH NGHĨA VỀ THƠ
Đinh Kỳ Thanh sưu tầm

Ngày Hội Thơ Việt Nam đã trôi qua êm đẹp song dư âm của nó vẫn còn đâu đó với những ấn tượng khác nhau không thể làm đẹp lòng tất cả mọi người. Nhân dịp này tôi xin mạo muội nhắc lại một số định nghĩa về Thơ của một số học giả cũng như của các thi hào nổi tiếng trên thế giới mà tôi sưu tầm được lâu nay.
Đầu tiên là ý kiến của Alfred De Vigny ( 1797-1863) nhận định về Thơ :
“ Thơ là sự Đẹp tuyệt trần của sự vật, và sự chiêm ngưỡng vẻ Đẹp ấy trong lý tưởng”
Còn đây là nhận định của Ste’phane Mallarme’ (1842-1898):
“Thơ là sự biểu lộ ý nghĩa huyền bí của cuộc sống, bằng tiếng nói của con người được thu về với nhịp điệu thuần túy nhất”
Riêng Aime’ Ce’saire (1913- ), một nhà văn Pháp, thì viết :
“Nhà Thơ là một kẻ rất già nua và rất mới mẻ, rất phức tạp và rất giản dị, ở quãng giữa của đường biên từng qua lại, giữa Thực và Mộng, Sáng và Tối, Ẩn và Hiện; trong cơn đảo lộn bất thần của nội tâm, y tìm kiếm và nhận được một thứ ám hiệu, tiếng mật ước để hiểu ngầm mà giao ứng, và đi tới mãnh liệt”.
Định nghĩa về một nhà thơ hiện đại, Max Jacob (1876-1944) cho là:
“Cả một thế giới trong một con người, đó là nhà thơ hiện đại”
Saint John Perse (1887- ) , một nhà thơ nổi tiếng trong trào lưu thơ hiện sinh của nước Pháp thế kỷ XX thì lại nói về Thơ thật kỹ càng, tỉ mỉ như sau :
“ Đúng với nhiệm vụ, tức là sự tìm tòi để hiểu thấu bí mật của con người, Thơ hiện đại dấn thân vào một công cuộc cần theo đuổi vì liên quan tới sự hòa đồng toàn diện của con người. Thơ không hề có tính cách tiên tri thần bí gì hết. Cũng không chỉ là một vẻ đẹp thuần túy. Thơ không phải là nghệ thuật của kẻ ướp thơm xác chết, hay của người chuyên môn trang trí vẽ vời. Thơ không tự nuôi loài trai để tạo hạt ngọc châu nhân tạo, không buôn bán những điều giả trá và những biểu tượng tượng trưng, và không một nhạc hội hòa tấu nào có thể làm cho nó thỏa mãn. Trên các nẻo đường, Thơ liên minh với cái Đẹp – một sự liên minh tối ư cao cả - nhưng nó không coi cái Đẹp là mục đích cuối cùng hoặc là chất nuôi sống độc nhất. Thơ từ chối không chịu tách rời Nghệ thuật và cuộc Đời, tình yêu và tri thức, nó là hành động, là cuồng nhiệt, là mãnh lực và cách tân không ngừng để đẩy lùi các giới hạn. Đối với Thơ, tình yêu là chốn nương náu, sự bất khuất là luật lệ, và chỗ của nó là ở khắp nơi trong cõi vị lai tiên đoán. Thơ không bao giờ chịu vắng mặt và chịu giữ thái độ tiêu cực. Tuy nhiên nó không mong đợi chút lợi lộc nào ở thời đại. Ràng buộc vào số phận riêng nhưng thoát ly khỏi mọi lý thuyết, Thơ tự khẳng định mình có giá trị đồng đẳng với cuộc đời. Và cùng một vòng tay ôm ấp, như cùng trong một khúc hòa tấu bay lên, nó bao gồm vào hiện tại cả quá khứ lẫn tương lai, tính nhân loại và siêu nhân cách, tất thảy không gian của các hành tinh, và không gian của vạn vật”…
Apollinaire (1880-1918), một đại thi hào và cũng là một nhà lý luận về Thơ ca nổi tiếng ở nước Pháp trong đầu thế kỷ XX cũng đã từng nhận định:
“ Các thi nhân bao giờ cũng tiêu biểu cho một hoàn cảnh, một dân tộc. Nghệ thuật chỉ mất hết tính cách quốc gia chừng nào toàn thể nhân loại cùng sống trong một bầu khí hậu, cùng ở trong những ngôi nhà xây theo một kiểu, nói năng cùng một thứ tiếng và cùng giọng , nghĩa là không bao giờ cả. Những sự dị biệt về chủng tộc và quốc gia sinh ra nhiều thứ ngôn ngữ văn chương; và chính tình trạng bất đồng đó cần được bảo tồn.
Một ngôn ngữ nào bộc lộ tâm trạng chung cho toàn nhân loại, sẽ chỉ đem lại những tác phẩm không có giá trị rõ rệt, không có giọng điệu riêng, không có cốt cách, chỉ đáng coi như thứ xảo ngôn nghe quá nhàm tai ở chốn nghị trường quốc tế!”
Cuối cùng xin trích lời của đại văn hào Victor Hugo (1086-1885), tác giả bộ tiểu thuyết bất hủ “Những người khốn khổ” và tiểu thuyết “thằng Gù ở nhà thờ Đức Bà Paris” đã từng phán xét :
“ Phàm nhà thơ nào xứng với tên gọi, không kể những ý tưởng nảy ra nhờ tư chất cá nhân của mình, và vì sự thật muôn thuở, phải chứa đựng được tất cả các ý tưởng của thời đại mình sống”.
Và đây Blaise Cendrars (1887-1961), một nhà văn Thụy Điển chuyên viết các tác phẩm bằng tiếng Pháp trong khoảng nửa đầu thế kỷ XX cũng đã viết : “ Nhà thơ là lương tri của thời đại mình”
Ý kiến của Jean Cocteau.
Nous ne pre’tendons pas analyser une puissance occulte (l’inspiration) qui impre`gne l’univers et ne se manifeste pas seulement par l’entremise des artists. Cette puissance peut nous toucher aux larmes dans les phe’nome`nes ou l’art n’entre pas en ligne de compte. Par exemple, un certain feu d’artifice quelques jours avant la guerre, un goe’land blesse’ qui tombe du ciel, la premie`re fois que j’ai regarde’ la lune avec un te’le’scope, le sinistre du Titanic lu dans un journal, un voleur que la foule essaye de prendre rue de la Bourse… Je cite la` au hasard du souvenir, quelques circontances ou` le fluide poe’tique s’accumulait comme un orage et me remplissait de malaise , de pressentiment , de poesie.
Nommons donc pour simplifier les choses ce fluide : poesie, et art, l’exercice plus ou moins heureux par quoi on le domine. Voila` le rôle de notre artiste. Mais “si le ciel en naissant ne l’a pas fait poe`te” comme dit l’excellent Boileau, il aura beau poser les fils ne’cessaires, la lampe ne s’allumera pas.
Tạm dịch ra Việt ngữ là :
Tôi không dám tự thị phân tích sức mạnh huyền bí kia (thi hứng) nó thấm nhuần vũ trụ và hiện ra ở nhiều trường hợp chứ không chỉ mượn tâm hồn nghệ sĩ. Sức mạnh đó có thể làm ta xúc động đến rơi lệ, trong những hiện tượng không liên quan gì tới nghệ thuật . Ví như , một vài tai sáng pga1o hoa đốt vài ngày trước lúc xảy ra chiến tranh, một con hải âu bị thương từ trên trời rơi xuống, mặt trăng mà lần đầu tôi được ngắm qua ống kính viễn vọng của đài thiên văn, tin đắm tàu Titanic đọc được trên báo, một kẻ cắp bị quần chúng tóm cổ trên đường La Bourse …. tôi nhớ gì thì cứ thử kể ra vài trường hợp như trên. Khi luồng điện của thi ca tụ lại như khí áp trời giông, khiến tôi rất bực bội, phaa61p phỏng như có sự lạ gì sắp xảy tới, và thấy hồn thơ chan chứa.
Nói cho dễ hiểu, luồng điện kia chính là Thơ, và nghệ thuật là cách luyện rèn với ít nhiều hiệu quả để làm chủ được luồng điện nọ. Đó là công việc của nghệ sĩ. Nhưng nếu Trời không phú cho tài làm Thơ, như lời Boileau, một nhà thơ rất đáng yêu, đã nói, thì dẫu đã gắn đủ những sợi dây dẫn, ngọn đèn cũng không bật sáng…
Và đây là ý kiến của Goethe, đại thi hào nước Đức :
Les lois de la poe’sie et de la peinture peuvent juisqu’a` un certain point être transmises, mais pour devenir un bon poe`te et un bon peintre, il faut avoir du ge’nie, ce qu’on ne saurait communiquer.
Tạm dịch là :
Những quy luật của Thơ và hội họa có thể truyền thụ tới một mức nào đó, nhưng muốn trở thành một nhà thơ hay, một họa sĩ giỏi, phải có thiên tài, một sự không thể truyền thụ được !
Còn đây là ý kiến của Henri Michaux :
La Poe’sie est un cadeau de la nature, un gra^ce, pas un travail. La seule ambition de fair un poe`me sufflit a` le tuer.
Dịch nghĩa :
Thơ là một tặng vật của Tạo hóa, một ơn trời, không phải là một việc làm khó nhọc mà thành. Chỉ nuôi tham vọng làm được một bài thơ, cũng đủ giết chết thơ.

Xin trân trọng nhờ bạn Trần Nhương giới thiệu những ý kiến trên cùng bạn đọc yêu thơ và cả các nhà thơ.
TP. Hồ Chí Minh ngày 01/3/2010.
ĐINH KỲ THANH

Thứ ba ngày 2/3/2010


Thứ Tư, 03/03/2010 - 7:26 AM
Tưng bừng lễ hội Chọi trâu cổ nhất Việt Nam
(Dân trí) - Lễ hội Chọi trâu Hải Lựu diễn ra trong hai ngày 16 và 17 tháng giêng âm lịch tại xã Hải Lựu (huyện Sông Lô). Năm nay, dù thời tiết oi bức và giá vé cao (30.000 đồng/người) nhưng ngay trước giờ các ông Cầu (trâu) vào sới, gần 6.0000 du khách đã có mặt.
Theo lịch sử thì lễ hội Chọi trâu Hải Lựu có từ thế kỷ 2 trước công nguyên. Sau một thời gian dài không tổ chức, lễ hội đã được khôi phục vào năm 2002. Đây là lễ hội Chọi trâu giữ được nhiều nét tối cổ, nguyên sơ nhưng vẫn gồm hai phần chính: Phần lễ và phần hội.

Trong phần lễ, người dân trong xã dâng lễ lên Đền Hùng, cầu mong một năm làm ăn phát đạt. Ở phần hội, 25 ông Cầu, đại diện cho 19 thôn và các đoàn thể trong xã tham gia vào vòng đấu loại trực tiếp. Ba ông Cầu xuất sắc nhất được chọn vào vòng chung kết.

Sau nhiều tiếng đồng hồ thi đấu, cuối cùng ông Cầu mang số 16 của thôn Chiến Thắng đã giành chức quán quân.

Kết thúc lễ hội, các ông Cầu sẽ bị đem… làm thịt để bán cho du khách, giá thịt dao động từ 400.000 - 700.000 đồng, riêng ông Cầu vô địch có giá đến 1,5 triệu đồng/kg. Giá cao như vậy nhưng thịt của các ông Cầu vẫn được du khách mua hết ngay trong buổi sáng.

Những hình ảnh ấn tượng trong ngày chung kết Chọi trâu Hải Lựu.


Khoảng 6.000 khán giả đứng chật kín khán đài trước giờ khai cuộc.


Trâu được đưa vào sới chọi trong sự cổ vũ cuống nhiệt.




Các ông Cầu chọi nhau bằng nhiều miếng võ được chủ huấn luyện.


Trận đấu được coi là kết thúc khi có một ông Cầu bỏ chạy.


Khán giả háo hức theo dõi các ông Cầu thi đấu, nhiều người còn ghi lại hình ảnh.


Lễ hội kết thúc bằng màn... bán thịt trâu.

Phạm Hồng
Giấy phép hoạt động báo điện tử Dân trí trên Internet số 1050/GP - BTTTT Hà Nội, ngày 15-07-2008.
Tòa soạn: Nhà 5, số 2 Giảng Võ, Quận Đống Đa, Hà Nội
Điện thoại: 04-736-6491.Fax: 04-736-6490
Email: info@dantri.com.vn. Website: http://www.dantri.com.vn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét