IN
Trở lại bản tin
Thanh niên Trung Quốc và cuộc đua với giá nhà
VnExpress - cách đây 1 giờ 43 phút
Thanh niên Trung Quốc và cuộc đua với giá nhà
Sau 10 năm học tập và làm việc tại thành phố Bắc Kinh, chàng thanh niên 30 tuổi Xue Jinyong và vợ quyết định rời thủ đô vì không thể mua nổi một căn hộ.
Xinhua cho biết, Xue và vợ đang chuẩn bị đón đứa con đầu lòng. Với lương tháng khoảng 11.000 tệ (1.617 USD), trong nhiều năm qua cặp vợ chồng này để mắt tới một căn hộ có diện tích khoảng 73 m vuông ở khu vực ngoại ô phía tây thành phố. Nó được bán với giá 1,35 triệu tệ.
Tuy nhiên, khoản tiền tiết kiệm của họ và cha mẹ hai bên ở vùng nông thôn chưa đạt tới con số 400.000 tệ.
“Sau nhiều ngày tham khảo ý kiến của người thân và bạn bè, chúng tôi quyết định chuyển tới thành phố Thái Nguyên thuộc tỉnh Sơn Tây, nơi giá nhà trung bình trên mỗi met vuông chỉ bằng khoảng 1/4 so với Bắc Kinh”, Xue nói.
Mặc dù mức lương thấp ở Thái Nguyên thấp hơn so với thu nhập hiện tại ở Bắc Kinh, Xue vẫn có thể mua một căn hộ rộng rãi và được sống trong ngôi nhà của chính anh.
Xue là một trong những người chọn cách rời khỏi Bắc Kinh để hiện thực hóa giấc mơ sở hữu một ngôi nhà. Trong khi đó, cuộc chiến với giá nhà vẫn tiếp diễn đối với những người muốn trụ lại các thành phố lớn như Bắc Kinh, Thượng Hải và Quảng Châu. Xinhua nhận định rằng, trong bối cảnh giá nhà ngày càng tăng ở các khu vực đô thị, giấc mơ mua một căn hộ ngày càng trở nên xa vời đối với nhiều người.
Theo báo cáo của Cục thống kê thành phố Bắc Kinh, thu nhập bình quân đầu người hàng năm tại thủ đô Trung Quốc là 44.715 tệ, trong khi các căn hộ được bán với giá trung bình 20.000 tệ/m2.
Điều đó có nghĩa một căn hộ có diện tích 80 m2 có giá gần 1,6 triệu tệ. Nếu hai vợ chồng trong một gia đình đều có việc làm, họ sẽ phải dốc toàn bộ lương trong khoảng 17 năm để mua một căn hộ như vậy.
Trong bối cảnh giá nhà quá cao song vẫn muốn sở hữu một căn hộ riêng, nhiều thanh niên buộc phải nhờ đến sự giúp đỡ của cha mẹ. Trên thực tế, phần lớn công dân trong độ tuổi 20-30 tại Bắc Kinh buộc phải dùng tiền của cha mẹ để trả một phần, thậm chí toàn bộ, một ngôi nhà hoặc căn hộ.
Fang Zhou, tới từ tỉnh Vân Nam, là một trong số đó. Vào tháng 6/2009, cha mẹ cô chi 800.000 tệ để trả trước một phần căn hộ rộng 60 m vuông có giá 1,1 triệu tệ tại Bắc Kinh.
Với bằng thạc sĩ kế toán, Fang tìm được công việc trong một công ty nước ngoài vào năm 2007 và làm việc ở đó tới tận bây giờ.
“Tôi không thể mua căn hộ đó nếu cha mẹ không hỗ trợ. Tôi có đủ tiền để thuê một căn hộ, song việc thuê không mang đến cho tôi cảm giác an toàn”, cô nói.
Giờ đây khoản tiền nhà trả góp hàng tháng chiếm 1/3 thu nhập của Fang. Khoản thu nhập còn lại giúp cô sống thoải mái.
Nhu cầu nhà tăng mạnh ở và tài nguyên đất hạn hẹp ở các đô thị khiến giá leo thang trong bối cảnh ngày càng có nhiều người tới các thành phố lớn để tìm kiếm cơ hội giáo dục và nghề nghiệp tốt hơn.
Trong những năm gần đây, giá bất động sản đã lên tới mức cao bất thường.
Các thống kê từ ngân hàng Goldman Sachs cho thấy, trong vòng 6 năm qua, giá nhà đã tăng nhanh hơn mức tăng của thu nhập tới 30% ở Thượng Hải và 80% ở Bắc Kinh.
Yi Xianrong, một chuyên gia bất động sản của Viện Tài chính và Ngân hàng thuộc Viện Khoa học xã hội Trung Quốc, cho rằng giá nhà tăng phi mã do nhiều nguyên nhân - như tình trạng ngân hàng cho dân cho vay tiền dễ dàng, đầu cơ bất động sản.
Giá nhà cao đang gây nên tâm lý chán nản ở hàng triệu thanh niên Trung Quốc – những người tin rằng giá cả đang bị thao túng.
Tâm trạng của những người trẻ chưa có nhà được thể hiện trong “Chỗ ở chật hẹp”, một bộ phim truyền hình 35 tập được phát sóng vào năm ngoái. Bộ phim, dựa theo một câu chuyện thật ngoài đời, nói về một cô gái trở thành bồ của một quan chức vì ông này giúp trả tiền mua nhà cho người chị của cô. Bối cảnh của bộ phim là một thành phố mà tại đó giá một căn hộ nhỏ cũng cao hơn thu nhập cả đời của tầng lớp làm công ăn lương.
Bộ phim 35 tập làm lay động tâm can của người xem. Khán giả tỏ ra thông cảm với những khó khăn tài chính và ý chí phấn đấu của hai chị em.
“Họ tượng trưng cho một bộ phận thanh niên ở đô thị, những người bị giằng xé bởi ham muốn vật chất và nỗi lo lắng trong cuộc sống hàng ngày. Nó giống như việc những con ốc sên phải mang chiếc vỏ nặng”, giáo sư Zhang Yiwu của Đại học Bắc Kinh phát biểu.
Giáo sư Zhang cho rằng mục tiêu có nhà vài năm sau khi tốt nghiệp đại học của nhiều thanh niên là không thực tế. Trong khi đó, thuê nhà đã trở thành chuyện hết sức bình thường trong cuộc sống hàng ngày của giới trẻ tại các nước giàu.
“Một mặt chính phủ nên cung cấp những ngôi nhà có giá vừa phải song mặt khác giới trẻ cũng phải nhận ra rằng họ sẽ chỉ có cơ hội sở hữu nhà sau khi lao động chăm chỉ trong nhiều năm”, ông nói.
Cai Yingfei, một cô gái 23 tuổi sống tại tỉnh Hà Bắc (kề cận Bắc Kinh), làm việc cho một siêu thị của Anh tại thủ đô. Cô không tỏ ra nóng vội trong việc mua căn hộ. Cai sống với 4 cô gái khác trong một căn hộ thuê. Tiền thuê nhà chiếm 1/3 khoản thu nhập 3.000 tệ/tháng của Cai.
“Tôi không hy vọng có nhà riêng ở đây trong vài năm tới. Tôi đặt ra mục tiêu sở hữu một căn hộ trong 10 năm và tôi đang làm việc chăm chỉ để biến mục tiêu thành hiện thực”, cô tâm sự.
Trong căn hộ nhỏ mà Cai thuê, phòng khách được chuyển đổi thành phòng ngủ, còn phòng ngủ chính được chia thành hai phòng nhỏ hơn để giảm giá thuê của mỗi người.
Zhang Rui được tận hưởng cảm giác sở hữu sau khi anh và vợ dốc toàn bộ tiền tiết kiệm trong 7 năm để mua một căn hộ hai buồng ngủ ở thành phố Thượng Hải.
“Căn hộ là nơi cư trú của chúng tôi. Nó mang đến cho tôi cảm giác yên bình và thoải mái sau một ngày làm việc. Tôi không còn phải lo lắng về việc bị đuổi khỏi phòng trọ bởi chủ nhà và chuyển đồ đạc tới phòng trọ khác trong một ngày mưa lớn. Điều đó từng xảy ra với tôi hai năm trước, khi tôi và vợ vừa kết hôn”, anh nói.
Nhưng do phải dành một nửa trong khoản thu nhập 15.000 tệ/tháng để đóng tiền trả góp hàng tháng cho ngôi nhà, cặp vợ chồng đối mặt với áp lực tài chính lớn đến nỗi họ không dám sinh con.
“Chúng tôi sẽ mất mọi thứ nếu một trong hai người mất việc. Chúng tôi sẽ không sinh con cho tới khi tình hình tài chính trở nên khá hơn”, anh nói.
Ý thức được rằng giá nhà cao đang bào mòn giấc mơ sở hữu nhà của giới trẻ, chính phủ tuyên bố họ sẽ kiềm chế sự phát triển quá nóng của thị trường nhà ở và xây dựng những căn hộ giá rẻ.
Nhưng nhiều chuyên gia bất động sản tin rằng giá nhà sẽ vẫn tiếp tục leo thang nếu tình trạng cho vay dễ dàng, đầu cơ bất động sản và hoạt động thu hồi đất để bán tại các địa phương không chấm dứt.
"Nếu bạn muốn sớm có một căn hộ riêng, hãy chuyển tới những thành phố nhỏ. Giá nhà ở những nơi đó tương đối phù hợp với mức thu nhập trung bình. Tình trạng cạnh tranh ở những nơi đó cũng kém quyết liệt hơn”, giáo sư Zhang nhận xét.
Xue đang sống trong tâm trạng buồn vui lẫn lộn khi chuẩn bị rời Bắc Kinh – nơi giấc mơ của anh bắt đầu.
“Cuối cùng thì tôi sẽ có cơ hội mua cho gia đình một căn hộ, nhưng thật ra tôi nghĩ đây là một bước lùi trong cuộc đời”, anh vừa nói vừa cúi đầu và nhìn trân trân xuống đất.
IN
Trở lại bản tin
Cọ xát Mỹ - Trung
Tuổi Trẻ Online - Thứ Sáu, 5/2
TT- – TT - Khi nói chuyện với các nhà lãnh đạo Mỹ và Trung Quốc hồi tháng 7-2009, Tổng thống Mỹ Barack Obama đã trích lời của Diêu Minh, ngôi sao bóng rổ Trung Quốc: “Dù là thành viên mới hay thành viên cũ, anh sẽ cần thời gian để điều chỉnh mình theo người khác”. Với nước Mỹ, dường như Nhà Trắng gần đây không hài lòng và lo ngại trước một Trung Quốc đang muốn khẳng định sức mạnh của mình ngày càng mạnh mẽ hơn.
Tờ Economist ngày 22-9-2009 gọi mối quan hệ Mỹ - Trung là một “cặp đôi kỳ lạ”: đồng sàng dị mộng. Những sự cố gần đây như vụ Google bị tấn công, bán vũ khí cho Đài Loan hay cuộc gặp sắp tới giữa ông Obama và nhà lãnh đạo Tây Tạng lưu vong Đạt Lai Lạt Ma đều chứa đựng những nguy cơ căng thẳng có thể xảy ra trong quan hệ Mỹ - Trung.
Một số quan chức Mỹ ở Washington giờ đã gọi Trung Quốc là “nước Phổ mới” khi Bắc Kinh liên tục tăng cường sức mạnh quân sự của mình. Cuộc diễu binh tại quảng trường Thiên An Môn nhân kỷ niệm 60 năm độc lập đã gây ấn tượng cho toàn thế giới nhưng với Lầu Năm Góc, đó là lời cảnh báo.
Về mặt kinh tế, các công ty Trung Quốc đang “lấn chân” trên các sân sau của Washington tại Nam Mỹ và châu Phi. Dự trữ ngoại tệ của Trung Quốc, theo Washington Post hôm 25-1, giờ đã đạt mức kỷ lục 2.400 tỉ USD và Trung Quốc hiện là chủ nợ lớn nhất của Mỹ với khoảng 800 tỉ USD trái phiếu.
Đã có một vài giả thuyết đặt ra sau những căng thẳng gần đây giữa hai bên. Một là nền kinh tế đang lên của Trung Quốc (được coi là đã vượt Nhật để đứng hàng thứ hai thế giới) đang khiến Bắc Kinh không còn sợ đối mặt với một nước Mỹ đang mỏi mệt, nhất là khi những quyền lợi “mấu chốt” như Đài Loan, Tây Tạng bị đe dọa. Hai là Mỹ công bố bán vũ khí cho Đài Loan nhằm “trừng phạt” Trung Quốc sau một loạt sự việc như đã đón tiếp thiếu “trọng thị” đối với Tổng thống Obama trong chuyến thăm hồi tháng 11-2009 vì đã “cứng đầu” tại hội nghị thượng đỉnh Copenhagen về khí hậu và vì không ủng hộ những trừng phạt mới đối với Iran.
Thực tế Mỹ vẫn chịu ràng buộc của đạo luật quan hệ với Đài Loan năm 1979 về cung cấp vũ khí phòng vệ cần thiết cho Đài Loan. Lần này Trung Quốc phản ứng mạnh mẽ hơn đối với việc Mỹ bán vũ khí cho Đài Loan so với những lần trước đó: hủy bỏ các hợp tác quân sự, nhất là đe dọa cấm vận thương mại đối với các công ty Mỹ có liên quan đến việc bán vũ khí cho Đài Loan, trong đó có Hãng Boeing.
Sẽ còn một thời gian để rút ngắn khoảng cách với Mỹ khi GDP của Trung Quốc vẫn chỉ bằng 1/3 của Mỹ, thu nhập bình quân đầu người bằng 1/14, ngân sách quốc phòng mới bằng 1/6. Dù nắm tới 800 tỉ USD trái phiếu Mỹ, Trung Quốc vẫn rất cần một nước Mỹ khỏe mạnh cho chính sự phát triển của mình. Dù khó có khả năng quan hệ nóng lên sau vụ Đài Loan nhưng sự lớn mạnh của Trung Quốc giữa lúc Mỹ đang yếu đi sẽ dẫn tới cọ xát không tránh khỏi giữa một quyền lực đã không còn như trước và một quyền lực mới đang nổi lên.
Tổng thống Mỹ Barack Obama hôm 3-2 tuyên bố sẽ có chính sách thương mại cứng rắn hơn với Trung Quốc liên quan tới đồng nhân dân tệ và mở cửa thị trường. Phản ứng thông tin này, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Mã Triều Húc hôm qua nói: “Tỉ giá đồng nhân dân tệ hiện là cận mức hợp lý và cân bằng. Cáo buộc và áp lực sẽ không giúp giải quyết vấn đề.” Ông Mã cũng kêu gọi Mỹ nên hiểu mức độ nhạy cảm vụ Tây Tạng để hành xử cho hợp lý, không ảnh hưởng quan hệ hai bên.
Theo BBC, Guardian
THANH TUẤN
Bản quyền © 2010 Yahoo! Southeast Asia Pte. Ltd. (Co. Reg. No. 199700735D). Giữ toàn quyền.
Điều khoản Sử dụng Dịch vụ | Chính sách Quyền Riêng tư | Cộng Đồng | Chính sách Bản quyền | Trợ giúp
Thái Dương
Trưa nay 05/2/10 rút được 2$ máy ngậm mất thẻ 13:45 ra làm đơn xin lại, mình chứng minh do máy với phiếu rút trước còn phiếu báo và khi đó máy không nói được do lỗi của người chủ thẻ, họ miễn phí...ma rút tiếp vì đông người chờ...trong máy. Bầm vẫn ngồi chơi trên ghế có vẻ vui khỏe, MIC ít nghịch hơn vì nó đã lớn, cửa khẩu sang 12 mình bịt khá vững nên không có hiện tượng thẩm thấu. chiều nay trời nắng nhạt, gió to hơn mọi ngày, lác đác đã có người mua đào & quất chủ yếu là các nhà hàng để phục vụ khách tết CANH DẦN.
Thứ Sáu, 05/02/2010 - 3:28 PM
Nhộn nhịp sắc hoa Xuân
(Dân trí) - Tầm này năm ngoái, TP Vinh (Nghệ An) ngập tràn sắc đỏ hoa đào, sắc vàng hoa mai... Nhưng năm nay, chiếm ưu thế là những cành đào Lào cổ thụ.
Mai, đào đều nở sớm vì thời tiết quá nắng nóng. (Ảnh Duy Lam)
Dạo quanh các tuyến đường bán đào quen thuộc của TP Vinh chỉ thấy duy nhất một điểm bán đào Nhật Tân với số lượng hết sức khiêm tốn. Lý giải cho việc này, bác Trần Ngọc Lượng - chủ cửa hàng hoa trên đường Lê Hồng Phong - cho biết: “Tết năm nay nắng nóng bất thường nên đào nở sớm. Ở Vinh còn nắng nóng hơn ngoài Bắc nên hầu như người buôn đào chưa dám đưa đào về. Tui cũng chỉ dám đưa về chục cành để thăm dò thị trường thôi”.
Cũng bởi thông tin đào nở sớm, Tết sẽ hiếm đào đẹp nên giá đào năm nay ở TP Vinh đắt hơn năm ngoái, trung bình từ 1,2-1,5 triệu đồng một cành.
Mai vàng tượng trưng cho mùa Xuân phương Nam cũng ít hơn mọi năm. Nguyên nhân cũng là “vì năm nhuận nên mai nở trước Tết khá nhiều. Dù mai không nở bung như hoa đào mà chỉ nở thành đợt nhưng hiện tượng này cũng khiến người buôn mai lo lắng, giá mai cũng cao hơn thường lệ”, anh Nguyễn Văn Tuấn - một người buôn mai - cho biết.
Năm nay thị trường hoa ở Vinh còn có những chậu hoa nhỏ được lai ghép cẩn thận, hình thức bắt mắt với giá dao động từ 2-3 triệu đồng/chậu.
Các loại hoa sứ, cúc lai... lên ngôi ở thị trường hoa Vinh (Ảnh: Duy Lam)
Trong khi đào miền Bắc vắng vóng thì những cành đào Lào lại tràn ngập các tuyến đường. Các điểm bán đào Lào (còn gọi là đào đá) đã bắt đầu mở từ những ngày đầu tháng 2. Anh Trần Văn Thịnh, chủ một điểm bán đào Lào trên đại lộ Lê-Nin, cho biết: “So với đào bích hay đào Nhật Tân thì đào Lào có nhiều ưu điểm hơn. Đó là những cành đào có hơn chục năm tuổi, thế đẹp tự nhiên, cánh hoa mỏng, nở chậm và cũng rất lâu tàn”.
Những cây đào Lào đều sống trên cách vách đá hoặc trong các bản làng vùng sâu, những nơi có khí hậu khắc nghiệt, nên thời tiết nắng nóng hiện tại không mấy ảnh hưởng đến "chất lượng" đào.
Đào Lào ngập phố (Ảnh: Duy Lam)
Để có những cành đào Lào đẹp, người buôn đào xứ Nghệ phải đánh ô tô sang lùng sục trong các bản làng người Lào, tìm về những cành đào vừa mới ngậm nụ, thế đẹp, toàn thân phủ rêu mốc. Cũng bởi vậy mà một cành đào Lào có giá gấp 5-6 cành đạo nội địa. Chỉ vào cành đào thân xù xì, rêu mốc trắng xoá, lác đác vài bông hoa và mầm xanh mới nhú, một ông chủ đào trên đại lộ Lê-Nin khoe: “Cành đào này hơn 30 năm tuổi rồi đấy. Tôi phải vào tận bản, năn nỉ ông lão chủ vườn mãi ông mới chịu bán cho. Cây này chưa có giá, phải chờ người sành đào đến định giá đã”.
TP Đà Nẵng, dọc các đường phố chính từ Nguyễn Lương Bằng, Tôn Đức Thắng, Điện Biên Phủ, Hà Huy Tập,… đâu đâu cũng ngập quất, hoa cúc, mai vàng, đang chờ người mua về đón Tết.
Quất sẵn sàng chờ người rước. (Ảnh: Trọng Huy)
Tại một gian hàng bán quất trên đường Điện Biên Phủ, hỏi giá một chậu quất khá đẹp, chủ hàng ra giá 1,5 triệu đồng; loại bình thường nhất cũng không dưới 500 ngàn.
Một chủ hàng mai trên đường Hà Huy Tập cho hay: “Đa số các hàng cảnh Tết bây giờ mới bày hàng nên chưa đông người mua, độ khoảng 25-26 dân mới đổ xô đi mua. Mùa cây cảnh chỉ được giá những lúc cận Tết thôi, nên ai ai cũng muốn làm giá. Các vườn cảnh cũng theo đó đẩy giá lên ngút trời vì qua Tết chưa bán được là coi như bỏ. Làm ăn theo thời vụ mà”.
(Ảnh: Trọng Huy)
Hoa giả cũng "nở" rực rỡ (Ảnh: Khánh Hồng)
Duy Lam - Trọng Huy
Giấy phép hoạt động báo điện tử Dân trí trên Internet số 1050/GP - BTTTT Hà Nội, ngày 15-07-2008.
Tòa soạn: Nhà 5, số 2 Giảng Võ, Quận Đống Đa, Hà Nội
Điện thoại: 04-736-6491.Fax: 04-736-6490
Email: info@dantri.com.vn. Website: http://www.dantri.com.vn
Tòa án
Có tội nhưng được trả tự do ngay tại tòa
Bị cáo đã lợi dụng chức vụ, quyền hạn cố ý làm trái chiếm hưởng 1,3 tỉ đồng. Bị cáo phạm tội là do có phần thiếu giám sát của cơ quan chủ quản.
Hôm qua (4-1), xử sơ thẩm lần thứ bảy, TAND TP.HCM đã tuyên trả tự do ngay tại tòa cho Đặng Nam Trung, nguyên giám đốc Công ty Đầu tư phát triển du lịch và khoa học kỹ thuật thuộc Trung tâm Khoa học tự nhiên và Công nghệ quốc gia (gọi tắt IDC).
Tòa đã chuyển tội danh từ tham ô sang tội cố ý làm trái gây hậu quả nghiêm trọng và tuyên phạt Trung sáu năm hai tháng một ngày tù, đúng bằng với thời gian tạm giam nên được tự do. Ngoài ra, tòa cũng tuyên buộc Trung phải bồi thường cho IDC hơn 1,3 tỉ đồng tiền đã chiếm đoạt.
Bị cáo kêu oan
Tại tòa, bị cáo liên tục kêu oan, cho rằng cáo trạng buộc tội mình là không có cơ sở, phi logic, phi thực tế. Trung chỉ thừa nhận mình có sai sót trong việc nâng khống giá máy không báo cơ quan chủ quản biết. Theo bị cáo, việc nâng khống trên chỉ nhằm mục đích vay tiền ngân hàng cho công ty lấy máy từ cảng về chứ không phải để tham ô.
Các luật sư đều đề nghị tòa soi lại quá trình điều tra, truy tố trong vụ án này và cho rằng cáo trạng chưa đủ căn cứ kết tội. Theo luật sư, việc khởi tố, truy tố Trung vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng vì các bản cung không có giá trị pháp lý do nó được lấy trước khi vụ án được khởi tố.
Đặng Nam Trung vui mừng ôm lấy người thân khi tòa tuyên trả tự do. Ảnh: T.TÙNG
Về chứng cứ, theo các luật sư, việc giám định chữ ký không khách quan vì năm lần giám định cùng một giám định viên thực hiện... Từ đó, các luật sư đề nghị tòa tuyên bố bị cáo vô tội, đình chỉ vụ án, trả tự do ngay tại tòa và khôi phục, bồi thường các quyền lợi hợp pháp cho bị cáo.
Không thể kết tội tham ô
Đáp lại, VKS cho rằng về tố tụng thì không có gì sai vì theo luật, sau khi khởi tố, cơ quan điều tra có thể tách hoặc thay đổi quyết định khởi tố vụ án. Còn về chứng cứ thì lời khai của Trung phù hợp với lời khai của McCormack và các tài liệu khác nên không cần đối chất vẫn có thể là căn cứ kết tội. Hành vi tham ô của Trung đã hoàn thành khi bị cáo lấy tiền của IDC.
Tuy nhiên, phía VKS cũng cho rằng Trung phạm tội do có phần thiếu giám sát của cơ quan chủ quản. Từ đó, VKS đề nghị phạt Trung từ 12 đến 14 năm tù về tội tham ô tài sản.
Trái ngược với VKS, tòa nhận định bản thỏa thuận giữa Trung và McCormack là chứng cứ rất quan trọng để kết tội bị cáo tham ô nhưng cơ quan điều tra không thu giữ được bản gốc mà chỉ có bản photo trong khi McCormack đã bỏ trốn nên không thể đối chất làm rõ. Việc giám định chữ ký của McCormack là để làm rõ người này có hành vi đồng phạm với Trung không chứ không nhằm mục đích buộc Trung tội tham ô. Tòa chấp nhận lời bào chữa của các luật sư là bị cáo không phạm tội tham ô tài sản.
Nhưng tòa khẳng định căn cứ vào hồ sơ, lời khai của các nhân chứng, người liên quan đã xác định được Trung lợi dụng chức vụ, quyền hạn của mình để nâng khống giá máy, chiếm hưởng 1,3 tỉ đồng. Hành vi này đã phạm vào tội cố ý làm trái gây hậu quả nghiêm trọng. Về tài sản đã kê biên, theo tòa thì không liên quan trong vụ án này nên không giải quyết.
Kỷ lục của kỳ án
Như báo Pháp Luật TP.HCM đã nhiều lần phản ánh, năm 1998, Trung đã ký hợp đồng với một công ty nước ngoài mua một máy sàng nghiền đá trị giá hơn 997.000 USD. Sau đó, Trung đề nghị một người đại diện công ty này tên là McCormack nâng khống 25% giá hợp đồng thành hơn 1,3 triệu USD để bỏ túi hơn 300.000 USD chênh lệch (hơn 4 tỉ đồng).
Để lấy số tiền này, Trung nhờ “đối tác” ký khống hai giấy biên nhận với nội dung IDC thanh toán tiền mua máy nghiền đá cho công ty nước ngoài trị giá hơn 1,3 tỉ đồng. Sau đó, Trung chỉ đạo kế toán của IDC làm phiếu chi khống và lập hợp đồng khống cho IDC vay vốn của Trung. Cuối cùng, Trung chỉ việc ký duyệt và chỉ đạo phòng Kế toán chi tiền trả nợ cho... chính mình. Tuy nhiên, mới dùng thủ đoạn lấy được hơn 1,3 trong tổng số khoảng 4 tỉ đồng trên thì Trung bị bắt.
Vụ án này lập lên nhiều kỷ lục vì tính từ ngày bị bắt đến phiên xử sơ thẩm lần này, Trung đã trải qua hơn bảy năm trong vòng tố tụng, bị tạm giam hơn sáu năm với hơn 43 lần cơ quan điều tra gia hạn tạm giam. Vụ án đã có chín bản kết luận điều tra, sáu lần trả hồ sơ bổ sung, bảy bản cáo trạng khác nhau. TAND TP.HCM đã sáu lần phải hoãn xử sơ thẩm. Đến phiên phúc thẩm, TAND Tối cao tại TP.HCM cũng phải hoãn xử hai lần, một lần tuyên hủy án sơ thẩm để điều tra, xét xử lại.
THANH TÙNG
Tòa tuyên vô hiệu là chưa chính xác
Ngày 6-2-2009, vợ chồng ông VB ra phòng công chứng lập hợp đồng tặng nhà cho ông QB. Tuy nhiên sau đó, ông VB khởi kiện ra TAND quận 8 (TP.HCM) yêu cầu tòa tuyên hợp đồng này vô hiệu vì lúc cho tặng vợ ông đã bị mất trí nhớ do tuổi già.
Hai bản kết luận giám định pháp y ngày 14-4 và ngày 4-6-2009 đều khẳng định tại thời điểm giám định, vợ ông VB mất trí mức độ nặng tuổi già, không có khả năng nhận thức và điều khiển hành vi. Ngoài ra, theo thông tin người nhà cung cấp thì bà này có khả năng đã có các triệu chứng của bệnh mất trí nhớ tuổi già từ năm 2007 nhưng mức độ thế nào thì không xác định được.
Từ cơ sở này, cuối năm 2009, TAND quận 8 đã chấp thuận yêu cầu của ông VB.
Sau án sơ thẩm, ông QB đã kháng cáo vì cho rằng tại thời điểm ông được cho tài sản, vợ ông VB hoàn toàn minh mẫn. Tòa dựa vào kết luận giám định có sau hai tháng tặng cho để cho rằng lúc tặng cho vợ ông VB cũng bị mất năng lực hành vi là không có cơ sở.
Về chuyện này, nhiều chuyên gia pháp lý nhận định tại thời điểm xác lập hợp đồng, các bên có nghĩa vụ chứng minh tình trạng sức khỏe của bản thân và công chứng viên là người xem xét. Nếu có biểu hiện của các bệnh tuổi già, bệnh thần kinh… thì công chứng viên có quyền từ chối công chứng hợp đồng.
Ở vụ án này, HĐXX và các bên có quyền nghi ngờ tại thời điểm lập hợp đồng tặng cho, vợ ông VB bị các bệnh về tâm thần. Tuy nhiên, tòa phải chứng minh được việc nghi ngờ đó có căn cứ. Tức là phải có kết luận của cơ quan chức năng kết luận tại thời điểm lập hợp đồng, người này bị mất năng lực hành vi. Kết luận giám định pháp y chỉ có giá trị đối với các hoạt động của đương sự từ thời gian giám định trở về sau chứ kết quả giám định không có giá trị hồi tố. Trong khi đó, kết luận giám định lại không chắc là tại thời điểm giao kết, vợ ông VB có mất năng lực hay không. Do vậy, tòa chấp nhận hai giám định và tuyên án như vậy là không hợp lý.
ĐỨC TRÍ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét