Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2009

TỨ NIÊN

TỨ NIÊN




Vậy mà CHÁY CHỢ, đã bốn năm
Ngày ấy MƯỜI TÁM, bạn biết không
Chủ nhật, gần ngày SINH CỦA CHÚA
Bà HỎA không ƯA, vẫn VÀO thăm

Lửa LỚN, khác nào cháy KHO XĂNG
Thiết bị CHỮA CHÁY, chẳng ĂN NHẰM
NƯỚC phun, GIÚP lửa thêm GIÓ LỚN
Người nhìn, LỬA cứ thế XÂM lăng

Trong HỌA có PHÚC, người tin chăng
Tài sản CÒN LẠI, đất TRƠ nằm
Ba năm xây nhà, XONG chợ MỚI
CANH DẦN khai chợ, mời bạn thăm...


Viết tại 11 PĐC hồi 8:39AM ngày 18/12/2009; tg Vũ Tản Hồng.(6:15 AM -18/12/2005-2009)

Hôm nay đủ 4 năm, Giang chở sang 51 Nguyễn Thái Học ăn sáng cùng mấy bạn, Châu cho quá giang...Chiều bầm ngôi chơi ngóng ra ngõ cùng cái chăn chiên, mình tiếp Hùng công chứng biết tin trận XUÂN LỘC cửa ngõ SÀI GÒN cũ mà lại mới của sự lựa chon sau K SƠN, chiều giúp Thu lấy mấy bài hát ra 10 trang A4...nhắn tin cho Hải và vợ chồng Trường...câu chuyện của Hùng và nộp phí 588 tháng 11/2009...
Chiều nay HĐND thị xã họp xong sang chơi cầu bình thường...hôm nay đao MESS VN về sử dụng tốt...

Sẽ tạo con rồng dài 2km tại đường Bưởi
(Dân trí) - “Chúng tôi tin vào ý tưởng này. Còn đương nhiên một tác phẩm dù hay đến mấy cũng rất khó 100% người xem cùng thích”, KTS Hoàng Thúc Hào - văn phòng kiến trúc 1 + 1 > 2 - nói về đề xuất làm đẹp đoạn đường Bưởi (Hà Nội).
>> Thêm một “con đường nghệ thuật” cho Hà Nội
Có rất nhiều nơi mang dấu ấn của kinh thành Thăng Long xưa, nhưng tại sao anh không nhắm vào mà lại có ý tưởng dựng lên "bức tường thành" với đá ong, gạch vồ, các bức phù điêu tại con đường Bưởi?

Xưa nay thường ta chỉ nghĩ đến Hoàng Thành (khu vực vòng trong của kinh thành) mà ít ai để ý vòng ngoài. Vợ chồng chị Hạ Chí Nhân đã trao đổi với chúng tôi nhiều lần về mong muốn chỉnh trang tuyến đường kinh thành Thăng Long (vòng ngoài) - dấu vết ranh giới của kinh thành cổ ngày xưa, nay là các phố như Trần Khát Chân, Hoàng Hoa Thám, Đại Cồ Việt, Yên Phụ… cùng 16 cửa ô. Rất tiếc hiện chúng ta chỉ còn lại Ô Quan Chưởng, các nơi khác đã thành ngã tư, ngã 5 cả.

Bẵng đi một thời gian, đến hôm cùng nhóm sinh viên ra đường Bưởi, chúng tôi chợt nhận thấy “ở đây mới ra vấn đề”. Đoạn đường Bưởi chênh cốt với tuyến ven sông Tô Lịch nên hình thái tự nhiên có vẻ giống cái thành nhất. Lúc đó chúng tôi mới nghĩ phải làm gì đó ở đây. Nhưng làm thế nào thì “tắc”.

Mô hình kè chỉnh trang đường Bưởi.

Phải cả tháng sau, sát hôm nộp đề cương dự án, hình ảnh những tấm kè so le chợt đến với chúng tôi trong 5 phút huyên thuyên nước chè vỉa hè. Vì đó là đường 1 chiều nên khi đặt so le, độ lệch liên tiếp giữa chúng sẽ tạo ra nhịp điệu tương tác với người chuyển động. Các phương tiện cơ giới di chuyển cùng chiều với những tấm kè dài mươi mười lăm mét, xếp lệch nhau 60cm đến 1m50 (tùy hiện trạng) và được cộng hưởng bởi ánh sáng hắt ra, không ngược sáng.
Cũng với nhịp chuyển động đó, nếu nhìn từ bên kia sông, bức “tường thành” cứ lô xô giống những mái nhà phố cổ. Độ giật tường như vậy đa nghĩa, có tính chất gợi. 2km đường Bưởi đoạn cắt Hoàng Quốc Việt tới Cầu Giấy uốn lượn tựa con rồng, anh Cường, thành viên nhóm thích ví là “thắt lưng xanh” hơn...

Nhưng tại sao anh chọn chất liệu là đá ong, gạch vồ?

Ngày xưa tường thành làm chủ yếu bằng gạch vồ. Vùng Sơn Tây dùng đá ong tại chỗ, thành nhà Hồ ở Thanh Hoá xây đá xanh tự nhiên… Chúng tôi tổng hợp lại để có cơ sở dữ liệu. Đó không phải cái thành mà là 1 thiết kế đô thị gợi hình ảnh tường thành, vảy rồng, mái phố..., có nội dung lịch sử, ký ức biểu đạt qua ngôn ngữ nghệ thuật đương đại.

Việc sử dụng những chất liệu khác nhau làm đoạn “tường thành” đa dạng, không đơn điệu. Gạch vồ, đá ong là chính, thỉnh thoảng điểm những mảng đá xanh, đắp đất, phù điêu, cộng với cây xanh, ánh sáng, rồi những đoạn không phải kè mà giật bậc, kéo thấp xuống dưới để người ta có thể ngồi chơi được luôn, tăng tính thân thiện, gần gũi của ý tưởng.

Hiện trạng và tạo hình tuyến đường Bưởi gợi ý tưởng tường thành.
Như phác hoạ của anh con đường Bưởi sẽ trở nên đẹp hơn rất nhiều, nhưng đoạn đường này đẹp như vậy sẽ tạo tương phản với sông Tô Lịch ô nhiễm, xấu xí nằm sát bên?

Tôi không nghĩ vậy. Tất nhiên lý tưởng là giải pháp đồng bộ, nhưng bao giờ... Mình cứ làm thật tốt cái này đi rồi tính tiếp sông Tô Lịch. Chẳng lẽ người ta đi trên con đường lịch sử, lưu dấu nghìn năm, đứng đó thưởng thức một thiết kế đô thị rất văn hóa mà lại chịu chấp nhận dòng sông ô nhiễm như vậy. Hơn nữa, để một con sông sạch đẹp chủ yếu là chuyện kỹ thuật và tôi nghĩ, không hẳn quá khó.

Có không ít những công trình với thiện chí làm đẹp cho Hà Nội, nhưng khi triển khai đã bị “phê” rất mạnh. Anh có tính trước khả năng ấy với công trình của mình?

Thiết kế đô thị có những tiêu chí cụ thể đánh giá. Tiêu chí chung, cao nhất phải là thỏa mãn tính nhân văn của con người. Trường nhìn (trường thị giác) là một đặc điểm nhân văn. Con người chuyển động bằng phương tiện cơ giới với tốc độ 30 -60km/h, vậy phải làm sao trong chuyển động đó họ cảm nhận được cái thiết kế đô thị này.

Những tấm kè 10-20m lệch nhau cộng với hiệu quả ánh sáng và những vệt cây xanh sẽ tạo ra chuỗi hình ảnh lưu lại trên võng mạc người chuyển động ở tốc độ trên.

Trường hợp người đi bộ, đi dạo thì có thể chiêm ngưỡng tại những vị trí đắc địa những vệt lõm ngang dọc, những bức phù điêu ghi dấu kinh thành qua các triều đại...

Chúng tôi tin vào ý tưởng này. Còn đương nhiên một tác phẩm dù hay đến mấy cũng rất khó mà 100% người xem cùng thích.


KTS Hoàng Thúc Hào.
Được biết, đề xuất này dự kiến kêu gọi đầu tư theo hình thức xã hội hoá. Vậy, việc tôn vinh các nhà tài trợ sẽ như thế nào để không bị “phô”?

Thành phố nếu tin cậy sẽ giao cho 1 đơn vị triển khai và nhà chuyên môn uy tín đóng vai tổng công trình sư. Họ tất nhiên phải có quyền quyết định về thẩm mỹ, bố cục, cấu trúc không gian của tác phẩm. Đồng thời ông Tổng công trình sư này phải được quyền quyết cả việc gắn tên nhà tài trợ sao cho tế nhị mà vẫn xứng đáng với sự tài trợ đó.

Phần tôn vinh nhà tài trợ cũng là một bộ phận hữu cơ trong tác phẩm, không thể quá phô trương, lố bịch. Tại sao cứ phải lộ ra mà không làm như một phù điêu gắn lõm vào, chẳng hạn.

Xin cảm ơn anh!

Theo đề án của nhóm kiến trúc sư Hoàng Thúc Hào, Hạ Chí Nhân - Công ty Kiến trúc 1+1>2, việc “Chỉnh trang tuyến đường kinh thành lịch sử 1.000 năm Thăng Long” sẽ được triển khai trên tuyến đường Bưởi dài chừng 2km. Đây là đoạn còn lại của tường thành Thăng Long cách đây hơn 1.000 năm, với phần đê cao từ 2-5m, chạy dọc theo sông Tô Lịch.



Nhóm KTS đưa ra giải pháp, sử dụng các vật liệu truyền thống như: gạch vồ, đá ong, đá tự nhiên, “hoa bê tông” kết hợp với trồng hoa, cỏ giữa những mảng bê tông. Theo đó, tường thành sẽ được chia ra thành từng đoạn với chiều dài từ 10-20m, cao từ 2-5m, thiết kế lệch nhau để tạo nên khe rộng từ 0,6-1,2m.

Theo phân tích của nhóm kiến trúc, mô hình kiến trúc này tạo tưởng tượng về những chiếc vảy rồng, hay dáng dấp của những mái ngói lô xô phố cổ.



Cấn Cường - Phương Thảo (thực hiện)
18/12/2009 - 12:06 AM
Cho sở hữu nhà từ thời điểm công chứng?

(PL)- Ngày 17-12, Bộ Tư pháp tổ chức hội nghị tổng kết thi hành Bộ luật Dân sự (BLDS), các đại biểu mổ xẻ những quy định chưa rõ, chồng chéo về quyền sở hữu bất động sản...

Ở chung cư được sở hữu tới đâu?

Theo luật sư Phan Trung Hoài (Đoàn Luật sư TP.HCM), gần đây tranh chấp giữa các hộ dân với các nhà đầu tư tại các khu chung cư, căn hộ cao cấp diễn ra khá phổ biến (The Manor, Tản Đà, Mỹ Vinh...). Nội dung tranh chấp tập trung chủ yếu vào vấn đề sở hữu chung, riêng liên quan đến các phần như tầng hầm để xe, phòng sinh hoạt cộng đồng, hành lang công cộng...

Đến nay, những tranh chấp này vẫn chưa ngã ngũ vì vẫn chưa bên nào dám chắc quan điểm pháp lý của mình là đúng. Cụ thể, BLDS chưa hề có quy định nào liên quan đến vấn đề xác định sở hữu tài sản chung, riêng trong các chung cư. Còn Luật Nhà ở thì quy định về sở hữu riêng trong nhà chung cư lại chung chung. Cạnh đó, nếu phân tích theo hướng dẫn của Bộ Xây dựng thì chủ đầu tư cũng có thể có quyền sở hữu riêng một khu vực, công trình trong nhà chung cư.



Do pháp luật chưa quy định rõ nên các bên vẫn còn xảy ra tranh cãi về phí quản lý chung. Trong ảnh: Cao ốc Tản Đà nơi trước kia có tranh chấp về phí giữ xe tầng hầm. Ảnh: HTD

Trên thực tế, điển hình nhất hiện nay là việc tranh chấp quyền sở hữu liên quan đến tầng hầm giữ xe. Theo đó, giá trị đầu tư cho các tầng hầm này rất lớn nhưng nhà đầu tư không tính trong giá thành bán căn hộ. Vì vậy ở Hà Nội đã có trường hợp chủ đầu tư phải lập barie để chặn xe ôtô của các hộ dân chưa đóng phí như thỏa thuận.

Còn ở TP.HCM, nhiều hộ dân cư đã phản đối mức phí giữ xe tại tầng hầm khu căn hộ cao cấp quá cao so với quy định của UBND TP. Tuy nhiên, bảng phí được xây dựng từ năm 2005 này đã thực sự lạc hậu. Phần lớn các khu chung cư, căn hộ cao cấp khi thực hiện dịch vụ trông giữ xe với mức phí thỏa thuận cũng không đủ bù đắp phần chi phí đã bỏ ra. Vì vậy, một số chủ đầu tư đã có văn bản xin UBND TP điều chỉnh, xem xét hướng dẫn lại mức phí so với mặt bằng thực tế hiện nay nhưng chưa nhận được hồi âm.

Tại các khu căn hộ cao cấp, cũng vì pháp luật chưa quy định rõ nên các bên vẫn còn xảy ra tranh cãi về phí quản lý chung. Khi mới đưa vào hoạt động thì chi phí vận hành do nhà đầu tư chịu nhưng khi có sự phát sinh đòi hỏi có sự đóng góp của các hộ dân thì lại dẫn đến tranh cãi. Đến nay, Sở Xây dựng TP.HCM mới đang đưa ra tham khảo về mức phí này.

“Phần sở hữu chung hay riêng sẽ chỉ được phân định rạch ròi khi nhà nước cấp giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở, đất ở cho các căn hộ và phần sở hữu riêng cho nhà đầu tư” - luật sư Hoài kết luận.

Đồng tình, PGS-TS Dương Đang Huệ, Vụ trưởng Vụ Pháp luật kinh tế-dân sự - Bộ Tư pháp, nói nếu chỉ sửa chữa, bổ sung vài điều luật thì không thấm tháp vào đâu so với tình hình thực tế hiện nay. Sắp tới, Bộ Tư pháp sẽ kiến nghị lên Quốc hội về việc phải có luật quản lý nhà chung cư mới điều chỉnh được đầy đủ vấn đề này.

Xác lập quyền sở hữu bất động sản lúc nào?

Một vấn đề được các đại biểu bàn tán khá sôi nổi là quyền sở hữu nhà được chuyển giao từ thời điểm nào.

Theo Điều 168 BLDS, bên mua, nhận, tặng cho... được công nhận quyền sở hữu nhà kể từ thời điểm đăng ký, trừ trường hợp pháp luật có quy định khác. Tuy nhiên, Luật Nhà ở lại cho phép bên nhận chuyển nhượng được sở hữu nhà từ thời điểm hợp đồng được công chứng (đối với cá nhân), hoặc từ thời điểm giao nhận (đối với cơ quan, tổ chức). Tình trạng này dẫn đến nhiều bất cập trong quá trình thi hành các phán quyết của tòa đối với các giao dịch mua bán và xử lý tài sản bị kê biên, bán đấu giá.

Theo ông Đỗ Quốc Dũng (Phòng Công chứng số 4, TP.HCM), vì quy định chồng chéo này mà ông đã gặp nhiều trường hợp dở khóc dở cười. Ví dụ, có những người ra công chứng hợp đồng mua bán nhà xong liền lập tức ra công chứng bán ngay cho người khác khi chưa đăng ký và họ dựa vào Luật Nhà ở để đấu lý. “Tôi chỉ còn biết giải thích rằng... Luật Đất đai quy định phải đăng ký quyền sử dụng đất nên không thể công chứng. Nhưng nếu họ nói chỉ bán nhà thôi thì tôi chẳng biết giải thích thế nào”. Từ đó, ông Dũng cho rằng các luật khác nên quy định theo BLDS để dễ dàng áp dụng.

Ngược lại, TS Dương Anh Sơn (Trường Đại học Quốc gia TP.HCM) lại cho rằng BLDS nên sửa đổi theo hướng xác lập quyền sở hữu kể từ thời điểm công chứng như Luật Nhà ở. Theo TS Sơn, việc đăng ký chỉ là để quản lý về mặt nhà nước mà thôi. Nếu sau khi chứng thực mà người dân không đi đăng ký trong thời gian hạn định thì đã có chế tài rồi.

THANH LƯU - ÁI NHÂN

LIÊN ĐOÀN BÓNG ĐÁ VN XIN LỖI NGƯỜI HÂM MỘ
Theo Dantri


TNc: Không làm được thì xin lỗi là thái độ rất đáng hoan nghênh của Liên đoàn bóng đá VN. Rất nhiều cơ quan, quan chức làm sai không biết nói lời xin lỗi, mà nhiều khi lỗi của họ ảnh hưởng ngay đông đảo nhân dân chứ không như bóng đá


(Dân trí) - Gần 2 vạn khán giả Việt Nam đã lặn lội hàng ngàn cây số để tới sân Quốc gia Lào cổ vũ cho đội U23 Việt Nam, nhưng tất cả lại lĩnh trọn nỗi buồn. Sau trận đấu lãnh đạo LĐBĐ Việt Nam (VFF) đã đưa ra lời xin lỗi người hâm mộ.

Chiều nay thầy trò HLV Calisto thi đấu trận Chung kết tại Vientiane mà cảm giác chẳng khác nào như đang thi đấu ở sân Mỹ Đình. Cả 4 khán đài, với khoảng 2 vạn khán giả đã không còn chỗ trống. Ngoài những người Việt đang sinh sống tại Vientiane, còn có hơn 1 vạn khán giả chấp nhận tốn kém và mệt mỏi đi đường bộ qua cửa khẩu Cầu Treo (Hà Tĩnh) cổ vũ cho U23 Việt Nam.

Suốt cả trận đấu người hâm mộ Việt Nam có mặt trên sân luôn duy trì ngọn lửa bóng đá cuồng nhiệt. Nhưng đáng tiếc điều đó không đủ giúp U23 Việt Nam né tránh được thất bại, dù U23 Việt Nam có thực lực và đẳng cấp cao hơn hẳn.

Trước thành tích không được như kỳ vọng cảu đội U23, Chủ tịch VFF Nguyễn Trọng Hỷ đã thay mặt BHL, các cầu thủ và lãnh đạo VFF gửi lời xin lỗi với người hâm mộ:

“Chúng tôi rất biết ơn khi đã có rất đông người hâm mộ lặn lội đến tận Vientiane để cổ vũ cho đội U23 Việt Nam, gây dựng chỗ dựa vững chắc cho các tuyển thủ. Nhưng mọi sự đã không như mong đợi, các cầu thủ đã thi đấu rất tích cực nhưng lại để thua U23 Malaysia.

Đây là một điều rất đáng tiếc vì dã không hoàn thành đúng những gì người hâm mộ kỳ vọng. Thay mặt cho BHL và các cầu thủ, tôi xin gửi lời xin lỗi sâu sắc với khán giả có mặt trên sân và khán giả cả nước về thất bại này. Tôi mong rằng trong thời gian tới đông đảo người hâm mộ sẽ tiếp tục ở bên cổ vũ và ủng hộ cho đội tuyển…”.

Nguồn:http://dantri.com.vn/c20/s20-368190/lanh-dao-vff-xin-loi-nguoi-ham-mo-ca-nuoc.htm
SỰ THẬT KHÔNG THỂ TƯỞNG TƯỢNG ĐƯỢC TRONG TUẦN
VNN.VN



TNc: Chúng ta đang rầm rộ học tập và làm theo tấm gương đạo đức Bác Hồ, vậy mà ngay trên quê Bác lại có những người đau khổ như ông Lê Lập Đức này. Điều ngạc nhiên là nơi đây chỉ cách thành phố Vinh có 2 cây số. Bác Hồ từng dạy: “Nếu nước độc lập mà dân không hưởng hạnh phúc tự do, thì độc lập cũng chẳng có nghĩa lý gì”. Phục vụ nhân dân là phải “Làm cho dân có ăn. Làm cho dân có mặc. Làm cho dân có chỗ ở. Làm cho dân có học hành”.(nguồn Tuyenquangonline)


Ông lão 44 năm chìm nổi giữa cánh đồng hoang
Cập nhật lúc 11:01, Thứ Ba, 15/12/2009 (GMT+7)
,
- Trên cánh đồng Tê, căn nhà ông Lê Lập Đức ở gần xóm 8, xã Hưng Lợi (huyện Hưng Nguyên, Nghệ An, cách TP. Vinh gần 2km), lọt thỏm giữa những lùm cây, khiến nhiều người đi đường lầm tưởng đó là cái lều vịt bị bỏ hoang. Một ông lão tồn tại giữa ốc đảo đơn độc, không điện nước, không hộ khẩu, không chứng minh nhân dân, không láng giềng…






Lùm tre giữa cánh đồng hoang, nơi có căn nhà của ông Lê Lập Đức. Ảnh: Q. Huy






Sống giữa cánh đồng hoang, gia đình ông Lê Lập Đức triền miên bị đe doạ bởi nạn trộm cướp ức hiếp trắng trợn giữa ban ngày. Chính quyền xã, huyện đều bỏ mặc trong tiếng kêu cứu đằng đẵng của ông lão.



Ốc đảo đơn độc



Chúng tôi tìm đến căn nhà ông Đức sống cô lập trên cánh đồng hoang. Tiếng chó sủa dồn dập, nghe có tiếng bước chân khập khiễng trong lều đi ra phía cửa.



Ông Đức lạ lẫm trước những vị khách không mời và cuối cùng cũng đem 2 chiếc ghế ra vườn tiếp chúng tôi.



Hồi ức xa mờ trở về trong tâm trí ông lão và hiện ra thành câu chuyện: Năm 1965, hai chị em nhà ông Đức cùng 69 hộ dân tản cư từ xã Hưng Thuỷ ra cánh đồng Tê để tránh máy bay Mỹ. Đến lúc yên hàn, mọi người trở về nơi chôn rau cắt rốn nhưng 2 chị em nhà ông vẫn trụ lại nơi hoang vu này, cần mẫn làm ăn theo kiểu tự sản tự tiêu từ đó đến nay.

(Trích bài trên VietNamNet)
Nguồn: http://www.vietnamnet.vn/xahoi/200912/Ong-lao-44-nam-chim-noi-giua-canh-dong-hoang-884329/



Thứ 4 ngày 16/12/2009
Quyền tiếp cận thông tin của báo chí
Ngày 17-12, Hội Nhà báo Việt Nam và Bộ Thông tin - truyền thông được sự tài trợ của Chương trình Phát triển Liên Hiệp Quốc (UNDP) tại Việt Nam đã tổ chức bàn tròn về vai trò báo chí - truyền thông trong tiếp cận thông tin.





Phóng viên tác nghiệp.



Theo bà Setsuko Yamazaki (giám đốc quốc gia UNDP tại Việt Nam), “đây là thời điểm quan trọng để đề cập vấn đề liên quan đến quyền tiếp cận thông tin, bởi Việt Nam đang trong giai đoạn chuyển đổi từ quốc gia thu nhập thấp tiến tới vị trí quốc gia thu nhập trung bình.


Kinh nghiệm từ các quốc gia khác cho thấy khi công dân có cuộc sống đầy đủ hơn và có cơ hội học tập nhiều hơn, họ sẽ yêu cầu các dịch vụ hành chính chất lượng hơn từ phía Chính phủ”. Ông Lê Quốc Trung (phó chủ tịch thường trực Hội Nhà báo Việt Nam) cho rằng “các phương tiện thông tin đại chúng là kênh quan trọng để người dân thực hiện quyền được thông tin của mình. Đây là cánh cửa rộng nhất để người dân tiếp cận thông tin”, tuy nhiên “nhìn chung việc tiếp cận thông tin chính thức còn gặp không ít khó khăn, có nhiều nguyên nhân trong đó có việc một số cơ quan, cá nhân nắm giữ thông tin vì lợi ích cục bộ, cá nhân hoặc vì một lý do nào đó cố tình che giấu thông tin”.

Nhà báo Hữu Thọ (nguyên trưởng Ban Tư tưởng - văn hóa trung ương) nói kinh nghiệm cho thấy những khó khăn trong tiếp cận thông tin từ các cơ quan công quyền không chỉ có ở Việt Nam, nhiều nơi trên thế giới “nhà báo vừa được yêu vừa bị ghét” trong hành trình tìm kiếm thông tin chân thật cho độc giả, “từ năm 1947, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói tới sự im lặng đáng sợ của các cơ quan công quyền”.

Đại diện Bộ Tư pháp, cơ quan soạn thảo Luật tiếp cận thông tin, cho rằng liên quan đạo luật này hiện còn nhiều vướng mắc về cơ sở hạ tầng và đội ngũ trong các cơ quan công quyền để thực hiện chức năng cung cấp thông tin, ngay cả kinh phí để thực hiện việc này cũng rất hạn hẹp, do vậy có thể đưa vào quy định pháp luật nhưng điều kiện bảo đảm chưa rõ ràng. Tuy nhiên, nhà báo Hữu Thọ nói “phải có phương pháp luận khác, nếu đợi hoàn chỉnh công cụ thì có khi đến... kiếp sau chúng ta cũng chưa cho ra được luật về tiếp cận thông tin. Đừng nên cầu toàn, luật có thể được ban hành và sửa đổi, chính đời sống báo chí, dân chủ sẽ đẩy mọi việc dần tiến lên”.

Đi sâu vào phân tích các nội dung trong dự thảo Luật tiếp cận thông tin, nhà báo Hữu Thọ cho rằng một trong những vấn đề quan trọng nhất là phải có quy định về cơ chế giám sát, chế tài việc trì hoãn hoặc từ chối cung cấp thông tin của cơ quan công quyền, “người ta có thể tìm được hàng trăm lý do để trì hoãn yêu cầu cung cấp thông tin của người dân hoặc của nhà báo, do vậy nếu sử dụng cơ chế nội bộ để giám sát thì không kiểm soát được, do vậy phải có một cơ chế cho khả thi”.

Liên quan đến quy chế người phát ngôn, nhà báo Hữu Thọ đề nghị quy định theo hướng người phát ngôn trong các cơ quan công quyền phải là người có năng lực và có thẩm quyền để có thể đối thoại được với nhà báo.

Ông Lê Quốc Trung và ông Đoàn Công Huynh (tổng biên tập báo Tiền Phong) cũng cho rằng cần có thêm những chế tài đủ mạnh để bảo đảm việc cung cấp đầy đủ và kịp thời thông tin cho báo chí để báo chí thực hiện được trách nhiệm của mình cung cấp thông tin cho xã hội.

Dự thảo Luật tiếp cận thông tin dự kiến sẽ được trình Quốc hội cho ý kiến lần đầu tại kỳ họp thứ bảy (tháng 5-2010)

(Theo Tuổi trẻ)

Bạn đọc Thứ Sáu, 18/12/2009-8:00 AM

Khuất tất quanh vụ án mất cắp tại phố Thuốc Bắc- Hà Nội
Vụ án xảy ra đã gần 3 năm tại cửa hàng số 68 phố Thuốc Bắc-Hà Nội. Bị hại là bà Lê Thị Vô Tư và bà Huỳnh Thị Lợi. Công an quận Hoàn Kiếm thừa nhận đã có “thiếu sót” nhưng không có hướng khắc phục.




(Ảnh minh họa)


Từ việc làm tắc trách…

Trong đơn kêu cứu gửi đến các cơ quan chức năng, bà Lê Thị Vô Tư cho biết: Sáng ngày 31/7/2006, bà và bà Huỳnh Thị Lợi tới nơi làm việc là cửa hàng Kinh doanh tổng hợp - Cty Cổ phần Xuất nhập khẩu lương thực - thực phẩm Hà Nội (68 phố Thuốc Bắc) thì thấy khoá tủ sắt bị phá, chiếc thùng sắt chứa 500 triệu đồng không cánh mà bay nên đã gọi điện báo cho công an phường Hàng Bồ. Sau đó, công an phường đã cử cán bộ đến điều tra hiện trường.

Tuy nhiên, sau đó thì mọi việc chìm vào im lặng. Rất nhiều lần bà Tư, bà Lợi hỏi công an phường Hàng Bồ về kết quả điều tra vụ mất cắp thì đều nhận được câu trả lời: “Công an quận đang điều tra”. Ba tháng sau, khi bà Tư, bà Lợi liên lạc với công an quận Hoàn Kiếm để tìm hiểu kết quả thì sững sờ khi biết rằng hồ sơ vụ án trên vẫn chưa được công an phường chuyển lên công an quận.

Và chỉ đến khi công an quận Hoàn Kiếm vào cuộc, vụ mất trộm trên mới được khởi tố, hai đối tượng nằm trong diện nghi vấn đã được cơ quan CSĐT triệu tập để lấy lời khai. Tuy nhiên, sau đó thì mọi việc lại tiếp tục im hơi lặng tiếng. Quá sốt ruột, bà Tư và bà Lợi lên hỏi công an quận Hoàn Kiếm thì được biết, cơ quan này đã ra Quyết định (số 04 ngày 25/1/2007) tạm đình chỉ điều tra vụ án hình sự.

Quyết định tạm đình chỉ vụ án hình sự trên do Thượng tá Nguyễn Mạnh Hùng, Phó thủ trưởng Cơ quan CSĐT quận ký và được chuyển đến tay người bị hại đã bị chậm 1 năm 2 tháng. Trong khi đó, quãng đường từ trụ sở công an quận Hoàn Kiếm đến cửa hàng hai bà Tư và Lợi chưa đầy 1km.

Trong thông báo số 146 CAHK ngày 10/10/2008 do Thượng tá Hoàng Quốc Định, Thủ trưởng CQCSĐT công an quận Hoàn Kiếm gửi bà Tư, bà Lợi thừa nhận sai sót trên. Nội dung Thông báo nêu rõ: “Việc khởi tố vụ án hình sự vào ngày 25/10/2006 và việc tạm đình chỉ điều tra vụ án hình sự đưa đến người bị hại chậm so với ngày ký là không phù hợp về mặt thời gian và thủ tục theo quy định của tố tụng hình sự”. Khi được hỏi cụ thể về vụ việc, hai bà còn nhận được một câu trả lời “lạnh lùng” hơn: “Ảnh hiện trường đã bị cháy”?!

…Tới sự mập mờ của vụ án

Có mặt tại nơi xảy ra vụ mất cắp, theo ghi nhận của PV, cửa hàng 68 Thuốc Bắc được chia làm 2 phần. Một phần do bà Tư và bà Lợi sử dụng, phần còn lại thuộc quyền quản lý của ông Nguyễn Thế Hưng. Sau khi thu thập thông tin, khám nghiệm hiện trường, cơ quan CSĐT đã có cơ sở để nghi ngờ hai đối tượng là Ngô Văn Vượng (người làm cho cửa hàng ông Hưng) và Nguyễn Văn Bình (con rể ông Hưng). Vào thời điểm năm 2007, gác xép của hàng nhà ông Hưng và cửa hàng bên cạnh chỉ được ngăn cách bởi một hàng rào lưới. Theo như lời ông Hưng thì: “Mặc dù có lưới ngăn nhưng vẫn có khe hở phía trên nên việc vượt tường rào để sang cửa hàng bên kia không khó”.

Có một điều hết sức lạ lùng là sáng 31/7/2006 khi cửa hàng của 2 bà Tư, Lợi xảy ra vụ trộm, các khoá bảo vệ không hề bị phá. Cửa hàng nhà ông Hưng cũng vậy, các khoá bảo vệ vẫn nguyên vẹn. Câu hỏi được đặt ra là: Nếu không phá khoá thì kẻ gian đột nhập vào cửa hàng bằng cách nào? Tại sao ảnh hiện trường lại bị cháy khi mà trong vụ việc này, ảnh là một cơ sở quan trọng góp phần làm sáng tỏ vụ án? Việc để cháy ảnh hiện trường dẫn đến việc làm mập mờ vụ án, trách nhiệm của CQĐT ra sao?

Trao đổi với PV, bà Tư cho biết: "Vì chờ đợi mỏi mòn mà kết quả không thấy đâu, tôi sốt ruột hỏi các đồng chí cán bộ điều tra công an quận Hoàn Kiếm thì họ trả lời: “Thủ phạm của vụ án sắp được tìm ra”. Nhưng, về sau càng đợi càng thấy vô vọng. Và sau đó thì thật ngỡ ngàng khi chúng tôi nhận được Quyết định tạm đình chỉ điều tra vụ án (vào ngày 13/3/2008)".

Có một chi tiết bất thường nữa mà chúng tôi được biết, đó là ngày 31/7/2006 là ngày xảy ra vụ án nhưng tới gần ba tháng sau công an quận Hoàn Kiếm mới ra quyết định khởi tố. Suốt thời gian này, hai người bị hại vẫn tưởng vụ án đang được điều tra. Cho đến khi công an quận Hoàn Kiếm có công văn số 113 (ngày 12 /3/2008) gửi văn phòng Luật Sư Khánh Hưng (đơn vị bảo vệ quyền lợi cho người bị hại) thông báo: “hết thời hạn điều tra vụ án theo quy định của pháp luật” thì đến lúc này (1 năm 2 tháng) người bị hại mới biết là vụ án bị tạm đình chỉ.

Có thể nói, đây là một vụ án vi phạm luật tố tụng hình sự khi vụ việc xảy ra 3 tháng mới có quyết định khởi tố, thậm chí quyết định tạm đình chỉ vụ án đã được ký hơn 1 năm sau mới đến tay bị hại. Việc làm tắc trách này của cơ quan CSĐT quận Hoàn Kiếm - Hà Nội khiến cho vụ việc không những không được làm sáng tỏ mà còn đánh mất lòng tin của người dân đối với những người thi hành công vụ.


Nhóm PVĐTLý giải nguyên nhân thất bại của U23 Việt Nam: Những điều trông thấy
18/12/2009 14:49
U23 Việt Nam đã có một SEA Games tuyệt vời cho tới trước trận chung kết với U23 Malaysia. Điều đó đáng ghi nhận. U23 Việt Nam cũng đã có một trận chung kết nhiều sai lầm nhất trong lịch sử 5 lần lọt vào tới trận cuối cùng. Điều đó phải thừa nhận.


U23 VN lên nhận HCB mà nước mắt rưng rưng. Ảnh: Quang Nhựt

Ngọc còn có vết
Dĩ nhiên, U23 Malaysia không phải là U23 Singapore và càng không phải là chính họ như chúng ta đã gặp ở vòng bảng. Tối qua là một đội bóng khác, với những tính toán cũng tới tầm cỡ “phù thủy” của Rajagobal. Nhưng nếu U23 VN không đánh mất mình và không mắc quá nhiều sai lầm, chưa chắc chúng ta đã là những kẻ bại trận. Mà nên nhớ, trong những trận quyết định, đôi khi chỉ một sai lầm cũng đã đủ giết chết một ước mơ, huống chi tối qua lại là cả một chuỗi.

Cũng thật tiếc là những sai lầm đó lại bắt nguồn từ HLV Calisto, một người đã từng khiến cả Đông Nam Á phải khâm phục với những toan tính, bước đi của ông cùng với U23 Việt Nam (và cả ĐTVN năm 2008).

Chỉ có thể lý giải thế này có lẽ mới thỏa đáng, rằng ông Calisto cũng là con người, và không phải lúc nào ông cũng chuẩn xác và lạnh lùng như thể được lập trình, như thể ông là một siêu HLV (chưa có siêu HLV nào lại phải tới ĐNA hành nghề cả).

Sử dụng Nguyễn Ngọc Anh, tiền đạo đã có bàn thắng ấn định tỉ số 4-1 ở bán kết, chơi ngay từ đầu ở vị trí then chốt - tiền đạo cắm - là quyết định cực kỳ khó hiểu. Có thể ai đó thoáng xem bóng đá sẽ bị ấn tượng bởi bàn thắng tối ngày 14/12 đó. Nhưng ông Calisto thì không thể. Ngọc Anh thiếu sức mạnh và thiếu tốc độ để tranh chấp với các hậu vệ mạnh mẽ của Malaysia. Ông Calisto đã rút Ngọc Anh ra ở đầu hiệp hai, nhưng khi chấp đối thủ 1 vị trí trong hiệp đấu mà chúng ta đã xác định phải giải quyết nhanh và gọn, vẫn là sự phung phí cực lớn.

Thanh Hưng hôm qua chơi không tới mức để lại được ví với thần tượng Xavi của anh, và cũng chưa tới tầm để đơn phương đánh bại người Malaysia, nhưng thay anh ra để lấy chỗ cho Mạnh Dũng thì quả là điều khó hiểu. Mạnh Dũng cũng có cái hay, có sự xông xáo, nhưng đó lại là lúc U23 VN cần có sự thay đổi ở vị trí khác, và tuyến khác.

Hãy tạm đặt chuyện Tấn Trường xuống phía sau rồi phân tích, để nói về hàng thủ U23 VN ở hiệp hai có 2 vị trí cần phải được khẩn cấp thay thế. Đầu tiên là Mai Xuân Hợp, người vốn thiếu sức mạnh và tốc độ, đã kiệt lực, đã không còn tỉnh táo để đứng đúng vị trí, phán đoán tình huống khi bị các tiền đạo Malaysia phá sức. Cú đá phản phút 85 của Hợp chỉ là hậu quả, không hơn! Người thứ hai là Đình Đồng, bởi cả hiệp một chơi như cầu thủ tấn công đã bòn rút sức lực rất nhiều khiến cho Đồng cũng giống như Hợp. U23 Malaysia phát hiện “cái sườn” đó của U23 VN bị hở và đã đánh dồn dập vào đó ngay từ những phút đầu hiệp hai. Nếu may mắn và chính xác hơn khi dứt điểm, họ đã có thể trừng phạt chúng ta từ rất sớm và nhiều hơn 1 bàn. Có thể ông Calisto vẫn giữ Đồng ở lại, vì anh khả dĩ nhất bên cánh trái, nhưng với phương án Chu Ngọc Anh thay vì Mạnh Dũng xuất hiện thì sự gia cố, hỗ trợ phòng ngự hẳn sẽ tốt hơn.

Cũng có thể ông Calisto tính toán đã chơi tấn công từ đầu thì vẫn phải duy trì ý đồ đó, chiến thuật đó trong cả hiệp hai. Thế nên ông mới thay người toàn ở vị trí tấn công (Trọng Hoàng và Mạnh Dũng). Nhưng bất cứ ai xem trận đấu, cũng đều thấy, rằng chúng ta gãy tuyến giữa, tấn công không nổi, cự ly giữa hàng tiền vệ và hậu vệ quá xa, để cho đối phương thỏa sức khai thác. Thể lực suy giảm ở hiệp hai càng không thể là điều kiện lý tưởng để đá dồn ép đối thủ mà vẫn lùi về kịp.

Bậc thầy tâm lý cũng bị tâm lý?
Một người rất tài, rất “dị”, rất tỉnh, rất nhanh khi đọc trận đấu và điều chỉnh chiến thuật như ông Calisto mà lại có những quyết định khó hiểu như trên, hẳn là phải có một nguyên nhân sâu xa. Nó không thể là chủ quan, vì ông luôn dạy các cầu thủ chỉ được phép kê cao gối ngủ sau khi chiến thắng. Nó không thể là sự no say thành tích, vì cứ nhìn ông đau và buồn thế nào sau thất bại, sẽ thấy. Nó chỉ có thể là vấn đề tâm lý, dù đó cũng là một trong những sức mạnh vô đối của ông so với các HLV đã từng đi qua đội tuyển.

Trở lại với câu chuyện Tấn Trường, thay và không thay, cũng rõ. Mất 10 phút và hơn thế loay hoay để giữ lại một thủ môn chấn thương nặng đã làm ảnh hưởng không nhỏ tới tâm lý của tất cả. Cũng vì giữ lại trên sân một thương binh gác đền, nên ông Calisto đã không dám dùng đến quyền thay người thứ ba. Sự quyết đoán và nhạy cảm của ông Calisto xưa nay đã bị bỏ quên đâu đó.

Hôm qua, rất nhiều các cầu thủ trẻ đã không là mình ngay từ đầu trận đấu.Chúng ta nhỉnh hơn ở hiệp một chỉ nhờ U23 Malaysia chủ động kìm nén chờ hiệp hai bung sức. Thông thường, họ có thể tìm đến bờ vai của ông Calisto để dựa, tìm đến khối óc của ông Calisto để chờ những phương án sáng tạo, đột phá. Nhưng khi chỗ dựa đó cũng bị lung lạc, cũng có dấu hiệu căng cứng vì sức ép, bị trạng thái, thì các cầu thủ mất phương hướng là điều đương nhiên.

Tới đây, lại nhắc lại chi tiết ở trên, rằng ông Calisto là HLV giỏi, là người đã đưa BĐVN đi vào lịch sử, nhưng ông cũng chỉ là một con người. Mà như thế, ông có quyền mắc sai lầm, và có quyền yêu cầu các cầu thủ và cả nền bóng đá này đôi khi phải biết tự chiến đấu, tự trưởng thành chứ không thể lúc nào cũng từng giây phút dựa dẫm vào ông.

Theo TT&VH

Bảng tổng sắp huy chương SEA Games 25:
Việt Nam đứng thứ 2 SEA Games 25 với 83 HCV
18/12/2009 15:28
Bảng xếp hạng huy chương SEA Games 25 (chung cuộc).



ĐOÀN THỂ THAO
Vàng
Bạc
Đồng
TỔNG
HC

1
Thái Lan
85
83
98
266

2
Việt Nam
83
73
57
213

3
Indonesia
43
53
74
170

4
Malaysia
40
40
59
139

5
Philippines
38
35
51
124

6
Singapore
33
30
35
98

7
Lào
32
25
52
109

8
Myanmar
12
22
37
71

9
Campuchia
3
10
26
39

10
Brunei
1
1
8
10

11
Timor Leste
0
0
3
3


TỔNG
370
372
500
1242

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét