Thứ Hai, 7 tháng 12, 2009

BƯNG BÍT

Sáng nay 07/12/2009 thứ hai...một ngày đẹp trời se lạnh, sáng trời, không mưa. Bầm ăn bánh tẻ Phú Nhi, trông MIC & C Mào, hôm qua không phải sử dụng túi nước sưởi do trời ấm. Yến Thếu sang chào, chắc đang hưng phấn cho thu nhập cuối năm và qua mình thấy tự hào gì đó chăng...Tháp nhận thư chuyển phát nhanh của Chiến từ BĐ ra, nhờ chú lấy dấu UBND vào giấy phép 2009, nhân dịp này mình điện cho hai cháu, tiếp tục giải quyết những bức xúc trong quan hệ vợ chồng của hai cháu...
Chiều hai chị em gái rủ nhau ra chợ sắm DÉP cho Tường, mình lên UBND chỉ lấy được xác nhận giấy phép, còn tiền Hiền đang đi nhận. tranh thủ 14:45 gửi thư bảo đảm cho Chiến + một lá thư chống cơn bão số 11/2009 bị thất lạc của Tuyết ngày 13/11/2009, lát nữa nhắn tin và đi lấy tiền cho các sếp.


BƯNG BÍT


Vẫn phải kính gửi, với kính thưa
Vì kẻ tham nhũng, còn VẢI THƯA
Tạm che mắt THÁNH, cho khỏi lộ
Lộ ra, NHÌN mặt, MẶT CÀNG TRƠ

Nhân danh CÔNG LÝ, chúng LÀM BỪA
Che đậy KẺ GIAN, bằng vải thưa
BƯNG BÍT thông tin, nhằm TRỤC LỢI
Điều tra, KẾT LUẬN, mấy cho VỪA...


*Viết hồi 8:42 tại 11 PĐC, ngày 07 tháng 12 năm 2009 tg; Vũ Tản Hồng: hongchonghe.
Hai tuần cho một phán quyết lịch sử
56 tờ báo trên thế giới (đại diện Việt Nam có báo Tuổi Trẻ) thông qua một bài xã luận chung gửi đi một thông điệp mạnh mẽ đến Hội nghị của Liên Hiệp Quốc về biến đổi khí hậu tại Copenhagen, Đan Mạch...





Băng tan ở Greenland - một trong những hệ quả của biến đổi khí hậu - Ảnh: Getty Images


Bài xã luận được đăng hôm nay (7-12).

Trong gần hai tuần tới, tại Copenhagen, 90 nguyên thủ quốc gia và đại biểu của 193 nước sẽ thảo luận nhiều vấn đề nhằm đạt được một thỏa thuận toàn cầu về giảm nhẹ biến đổi khí hậu. Tuy nhiên, thỏa thuận này đang đứng trước thách thức to lớn do bất đồng lợi ích của các bên.

Bài xã luận chung này, do báo The Guardian của Anh khởi xướng, được đăng cùng lúc trên 56 tờ báo thuộc 45 quốc gia, hi vọng sẽ góp một phần vào tiếng nói chung của nhiều giới, nhiều ngành trên toàn thế giới để thúc giục các lãnh đạo hành động.

Dưới đây là toàn văn bài xã luận chung:






Manchette 56 tờ báo của 45 nước trên thế giới tham gia chiến dịch truyền thông về biến đổi khí hậu


Nếu chúng ta không chung tay hành động cương quyết, biến đổi khí hậu sẽ tàn phá hành tinh của chúng ta, và cùng với đó là sự thịnh vượng và an toàn của loài người. Những mối hiểm họa ngày càng trở nên hiển hiện trong một thế hệ qua. Giờ thì các con số thống kê đã bắt đầu lên tiếng: 11 trong 14 năm qua là những năm ấm nhất trong lịch sử, băng ở hai cực đang tan và những diễn biến của giá dầu và lương thực trong năm ngoái báo hiệu một cú sốc trong tương lai.

Trên các tạp chí khoa học, câu hỏi không còn là liệu con người có phải chịu trách nhiệm hay không, mà là chúng ta còn lại bao nhiêu thời gian để hạn chế sự hủy hoại. Vậy mà cho tới giờ, phản ứng của thế giới vẫn là mơ hồ và miễn cưỡng.

Biến đổi khí hậu đã diễn ra suốt nhiều thế kỷ qua, để lại những hậu quả vĩnh viễn và cuộc chiến chống biến đổi khí hậu sẽ được quyết định trong 11 ngày tới. Chúng tôi kêu gọi các đại biểu từ 192 quốc gia tập hợp ở Copenhagen đừng do dự nữa, đừng tranh cãi nữa, đừng cáo buộc lẫn nhau nữa, mà hãy nắm lấy cơ hội từ thất bại lớn nhất của nền chính trị hiện đại này.


Hội nghị hãy đừng là cuộc chiến giữa thế giới giàu và thế giới nghèo, hay giữa phương đông và phương tây. Biến đổi khí hậu ảnh hưởng đến tất cả mọi người, và tất cả mọi người phải chung tay giải quyết.


Khoa học có thể phức tạp, nhưng thực tế thì rất rõ ràng. Thế giới cần tiến hành các bước để hạn chế việc nhiệt độ tăng thêm ở mức 20C vào năm 2010, và với mục tiêu đó, các nhà khoa học cho rằng lượng khí thải trên toàn cầu phải đạt đỉnh và bắt đầu giảm xuống trong 5-10 năm tới.

Nếu nhiệt độ tăng cao hơn ở mức 3-40C, là mức thấp nhất chúng ta có thể chờ đợi nếu ngồi yên không hành động, thì các lục địa sẽ khô cạn, những vùng đất trồng trọt sẽ biến thành sa mạc. Một nửa số loài sinh vật sẽ biến mất, chưa kể hàng triệu người sẽ mất nơi sinh sống và có những quốc gia sẽ chìm hoàn toàn xuống biển.

Không mấy ai tin rằng Copenhagen có thể dẫn tới một hiệp ước toàn thiện toàn mỹ. Những tiến bộ thực sự hướng tới mục tiêu đó chỉ có thể bắt đầu với sự có mặt của Tổng thống Obama trong Nhà Trắng và sự thay đổi chính sách chống đối kéo dài nhiều năm qua của nước Mỹ. Thậm chí ngay bây giờ, cả thế giới vẫn phải chờ đợi lòng tốt từ nội bộ nền chính trị Mỹ, bởi lẽ tổng thống không thể cam kết hành động đầy đủ cho tới khi quốc hội đã đồng ý.

Nhưng các chính trị gia ở Copenhagen có thể và phải nhất trí với nhau về những nhân tố cơ bản cho một thỏa thuận công bằng, hiệu quả và quan trọng hơn, một lịch trình rõ ràng để đạt tới một hiệp ước mới. Hội nghị biến đổi khí hậu của Liên Hiệp Quốc tại Bonn vào tháng 6-2010 sẽ là thời hạn chót cho họ. Như một nhà đàm phán đã nói: “Chúng ta có thể đá thêm hiệp phụ, nhưng không được quyền đá lại”.

Trọng tâm của thỏa thuận đó là sự dàn xếp giữa thế giới giàu và thế giới đang phát triển về việc làm thế nào để chia sẻ gánh nặng trong cuộc chiến chống biến đổi khí hậu, cũng như chia sẻ một nguồn tài nguyên quý giá mới: hàng nghìn tỉ tấn carbon mà chúng ta được quyền thải ra trước khi cột thủy ngân trong nhiệt kế lên cao đến mức nguy hiểm.

Các nước giàu thích chỉ ra một sự thật đong đếm được rằng không thể có giải pháp nào cho đến khi những nước đang phát triển khổng lồ như Trung Quốc có những động thái quyết liệt hơn so với những gì họ đã làm cho đến giờ. Nhưng chính các nước giàu mới phải chịu trách nhiệm đối với hầu hết gánh nặng khí thải carbon tích tụ: ba phần tư lượng carbon dioxide đã thải ra kể từ năm 1850.

Giờ đây các nước giàu phải đi tiên phong, và mỗi quốc gia phát triển phải cam kết cắt giảm một lượng đáng kể và cụ thể để cùng nhau, họ có thể giảm lượng khí thải của mình xuống mức ít hơn 25% so với năm 1990 trong vòng một thập kỷ nữa.

Các nước đang phát triển có thể chỉ ra rằng họ không gây ra phần lớn vấn đề, và những vùng nghèo nhất thế giới cũng là những vùng bị ảnh hưởng nặng nề nhất. Nhưng họ phải thừa nhận rằng trong tương lai, họ sẽ ngày càng làm gia tăng việc trái đất nóng lên, do đó, bản thân họ cũng cần phải có những đóng góp thật sự ý nghĩa và định lượng được cho cuộc chiến chống biến đổi khí hậu.

Mặc dù cả hai phía vẫn còn chưa đạt được những gì mà một số quốc gia hy vọng, song các cam kết gần đây về mục tiêu cắt giảm khí thải bởi hai nước gây ô nhiễm lớn nhất thế giới, Mỹ và Trung Quốc, chính là những bước đi quan trọng đúng hướng.

Công lý xã hội cũng đòi hỏi các nước công nghiệp chấp nhận chi ra nhiều hơn nữa cũng như cam kết tăng thêm hỗ trợ phát triển, cả về công nghệ lẫn tiền bạc, để giúp các nước nghèo hơn làm sạch nền kinh tế của mình và thích nghi với biến đổi khí hậu.

Một bộ khung cho hiệp ước tương lai cũng cần được xác định, với các cơ chế giám sát đa phương chặt chẽ, những phần thưởng công bằng cho việc bảo vệ rừng và sự đánh giá hợp lý cho cơ chế “khí thải xuất khẩu” để gánh nặng cuối cùng có thể được chia sẻ một cách công bằng hơn giữa những nước tạo ra các sản phẩm gây ô nhiễm và những nước tiêu thụ chúng.

Mặc dù không quốc gia châu Âu nào chờ đợi một cuộc chơi miễn phí, nhưng những thành viên mới của Liên minh châu Âu, thường nghèo hơn nhiều so với “châu Âu cũ”, không thể phải gánh chịu nhiều hơn những thành viên giàu hơn trong liên minh.

Quá trình chuyển đổi sẽ tốn kém, nhưng trong nhiều trường hợp sẽ ít hơn so với ngân khoản đã chi ra để cứu vãn tài chính toàn cầu, và sẽ ít hơn nhiều so với những hậu quả có thể xảy ra do không hành động.

Rất nhiều người, đặc biệt là ở các nước phát triển, sẽ phải thay đổi lối sống. Thời đại mà những chuyến bay có giá rẻ hơn một chuyến taxi đến phi trường đã sắp kết thúc. Chúng ta sẽ phải mua sắm, ăn uống và đi lại khôn ngoan hơn. Chúng ta sẽ phải trả nhiều tiền hơn cho nhiên liệu, và sử dụng nó ít hơn.

Nhưng việc chuyển đổi sang một xã hội thải ít carbon mang lại nhiều triển vọng và cơ hội hơn là sự hy sinh. Một số quốc gia đã nhận ra rằng chấp nhận chuyển đổi có thể mang tới tăng trưởng, việc làm và cuộc sống chất lượng hơn. Dòng lưu chuyển vốn là minh chứng rõ ràng nhất: năm ngoái là lần đầu tiên số vốn đầu tư cho năng lượng tái tạo nhiều hơn đầu tư cho sản xuất điện từ nhiên liệu hóa thạch.

Chấm dứt thói quen thải carbon hiện giờ của chúng ta chỉ trong vài thập kỷ nữa sẽ đòi hỏi công nghệ và sự sáng tạo chưa từng có trong lịch sử. Nhưng, trong khi việc đưa con người lên mặt trăng hoặc phá vỡ nguyên tử ra đời từ sự đối đầu và cạnh tranh, thì cuộc đua carbon sắp tới phải được thúc đẩy bằng một nỗ lực chung để đạt được sú mệnh cứu rỗi chung.

Vượt qua biến đổi khí hậu đồng nghĩa với một chiến thắng của tinh thần lạc quan trước sự bi quan, của tầm nhìn xa trông rộng trước những suy nghĩ thiển cận, của điều mà Abraham Lincoln gọi là “những thiên thần tốt đẹp trong bản chất chúng ta”.

Trên tinh thần đó, 56 tờ báo trên toàn thế giới đã đoàn kết với nhau trong bài xã luận này. Nếu chúng tôi, với quan điểm chính trị và dân tộc khác nhau, lại có thể đồng ý về những gì cần làm, thì các nhà lãnh đạo của chúng ta chắc chắn cũng có thể.

Những chính trị gia ở Copenhagen có quyền lực đưa ra một quyết định lịch sử trong thế hệ này, một quyết định chấp nhận và vượt qua thách thức, hay một quyết định ngu xuẩn khi chúng ta nhìn thấy thảm họa diệt vong mà lại chẳng làm gì để thay đổi. Chúng tôi khẩn thiết yêu cầu họ hãy đưa ra một quyết định đúng đắn.

Danh sách 56 tờ báo tham gia chiến dịch truyền thông của The Guardian:

1. Süddeutsche Zeitung - Đức;

2. Gazeta Wyborcza - Ba Lan;

3. Der Standard - Áo;

4. Delo - Slovenia;

5. Vecer - Slovenia;

6. Dagbladet Information - Đan Mạch;

7. Politiken - Đan Mạch;

8. Dagbladet - Na Uy;

9. The Guardian - Anh;

10. Le Monde - Pháp;

11. Liberation - Pháp;

12. La Reppublica - Ý;

13. El Pais - Tây Ban Nha;

14. El Nuevo Herald - Tây Ban Nha;

15. De Volkskrant - Hà Lan;

16. Kathimerini - Hi Lạp;

17. Publico - Bồ Đào Nha;

18. Hurriyet - Thổ Nhĩ Kì;

19. Novaya Gazeta - Nga;

20. Irish Times - Ireland;

21. Le Temps - Thụy Sĩ;

22. Quan sát kinh tế - Trung Quốc;

23. Đô thị Phương Nam - Trung Quốc;

24. Tạp chí Thịnh vượng chung - Đài Loan - Trung Quốc;

25. Joongang Ilbo - Hàn Quốc;

26. Tuổi Trẻ - Việt Nam;

27. Brunei Times - Brunei;

28. Jakarta Globe - Indonesia;

29. Cambodia Daily - Campuchia;

30. The Hindu - Ấn Độ;

31. The Daily Star - Bangladesh;

32. The News - Pakistan;

33. The Daily Times - Pakistan;

34. Gulf News - Dubai;

35. An Nahar - Libăng;

36. Gulf Times - Qatar;

37. Maariv - Israel;

38. The Star - Kenya;

39. Daily Monitor - Uganda;

40. The New Vision - Uganda;

41. Zimbabwe Independent - Zimbabwe;

42. The New Times - Rwanda;

43. The Citizen - Tanzania;

44. Al Shorouk - Ai Cập;

45. Botswana Guardian - Botswana;

46. Mail & Guardian - Nam Phi;

47. Business Day - Nam Phi;

48. Cape Argus - Nam Phi;

49. Toronto Star - Canada;

50. Miami Herald - Mỹ;

51. Jamaica Observer - Jamaica;

52. La Brujula Semanal - Nicaragua;

53. El Universal - Mexico;

54. Zero Hora - Brazil;

55. Diario Catarinense - Brazil;

56. Diaro Clarin - Argentina.
Thủ tướng: Tạo mọi điều kiện để báo chí chống tham nhũng
Trước đề cập của Đại sứ Thụy Điển Rolf Bergman về vai trò của báo chí trong chống tham nhũng tại Hội nghị CG 2009 ngày 3/12, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khẳng định VN tạo mọi điều kiện để người dân, báo chí tham gia chống tham nhũng.





Ảnh: Chinhphu.vn


Quản lý báo chí theo pháp luật Việt Nam

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nói chống tham nhũng là vấn đề của nhiều quốc gia và Việt Nam coi đây là nhiệm vụ quan trọng, kiên quyết đồng bộ chống tham nhũng.

Thủ tướng cho hay Chính phủ đang triển khai các biện pháp chống tham nhũng, trong đó đặc biệt quan tâm cải cách thủ tục hành chính, đồng thời tạo mọi điều kiện để báo chí cũng như mọi người dân tham gia chống tham nhũng.

“Các cơ quan bảo vệ pháp luật của Việt Nam xử lý nghiêm minh, đúng người đúng tội, có tính giáo dục răn đe cao”, Thủ tướng nhấn mạnh.

Phản hồi chung về quan tâm của Đại sứ Thụy Điển và Đại sứ Mỹ về vấn đề Internet và một số trang thông tin xã hội, Thủ tướng cho hay việc quản lý Internet, báo chí "đều phải thực thi theo Hiến pháp và pháp luật Việt Nam, theo ý chí, nguyện vọng của nhân dân Việt Nam".

Mô tả ảnh.
Ảnh: Chinhphu.vn

“Do điều kiện lịch sử, văn hóa, kinh tế mỗi nước khác nhau, không nên lấy tập quán, pháp luật nước này áp dụng cho nước khác”, Thủ tướng nhấn mạnh.

2011: Chuẩn nghèo theo quốc tế

Xóa đói giảm nghèo giai đoạn hậu suy thoái là vấn đề được nhiều nhà tài trợ đề cập. Giám đốc Ngân hàng Thế giới (WB) tại Việt Nam cho rằng cần quan tâm tới những nhóm người dễ tổn thương mới, đồng thời nhận xét công tác giảm nghèo đang có xu hướng chậm lại.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khẳng định Chính phủ đặt quan tâm cao đối với công tác xóa đói giảm nghèo. Sẽ tiến hành điều chỉnh chuẩn nghèo phù hợp với chuẩn quốc tế vào năm 2011, giảm tỷ lệ nghèo xuống dưới 10% vào năm 2010.

“Việt Nam đang cố gắng hoàn thành việc hỗ trợ xóa nghèo 62 huyện nghèo nhất, với số dân 2,5 triệu dân, trong đó có 90% là dân tộc thiểu số”, Thủ tướng nêu mục tiêu.

Một vấn đề quan trọng là cải thiện hệ thống an sinh, xã hội tốt hơn, trong đó chú trọng cải thiện hệ thống y tế, chăm sóc sức khỏe nhân dân, nâng cao chất lượng giáo dục đào tạo.

Đề cập nhiệm vụ chung của năm 2010, Thủ tướng cho hay Chính phủ sẽ tập trung thực hiện chính sách tài khóa và chính sách tiền tệ, không để lạm phát cao trở lại. Theo đó, mục tiêu năm 2010, lạm phát sẽ chỉ khoảng 7% so với 6% năm 2009, coi đây là điều kiện cơ bản tiên quyết để kinh tế Việt Nam phục hồi nhanh và phát triển bền vững.

Bên cạnh đó, chú trọng giải quyết hiệu quả những bức xúc đặt ra với nền kinh tế Việt Nam, cải thiện kết cấu hạ tầng, tăng nhanh nguồn nhân lực chất lực, hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường, chăm lo có hiệu quả khu vực nông thôn, đời sống nông dân.

Thủ tướng cũng nêu rõ Việt Nam đang xây dựng chiến lược 10 năm 2011 - 2020 và kế hoạch 5 năm 2011-2015, đưa nền kinh tế phát triển nhanh, bền vững để đến năm 2020 cơ bản thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại, có thu nhập trung bình. Chính phủ sẽ đưa ra dự thảo, trưng cầu ý kiến của nhân dân góp ý xây dựng các nhà tài trợ.

“Chúng tôi cũng khẳng định sự phát triển của Việt Nam có đóng góp rất quan trọng nguồn vốn hỗ trợ, như ODA. Tuy đạt nhiều thành tựu, nhưng Việt Nam vẫn là nước đang phát triển, có trình độ phát triển chưa cao, Chúng tôi mong muốn sẽ tiếp tục nhận được sự hỗ trợ của cộng đồng quốc tế, trong thời gian tới”, Thủ tướng nói.


(Theo Vietnamnet)

Thứ Hai, 07/12/2009, 07:40

Doanh nghiệp nhà nước:

Lương chủ tịch, tổng giám đốc cao hay thấp?

TP - Một Thứ trưởng Bộ Tài chính đã nghỉ hưu, chuyển sang làm tổng giám đốc một DN nhà nước, riêng tiền lương đã lên tới 942 triệu đồng/năm. Còn Cty Cổ phần Jetstar (Nhà nước chiếm 70% cổ phần) làm ăn thua lỗ nhưng tổng giám đốc hưởng lương trên 2 tỷ đồng một năm...

Câu chuyện lương của lãnh đạo các doanh nghiệp nhà nước có điều gì bất ổn? Tiền Phong đăng tải loạt bài xung quanh câu chuyện này.



Bài 1: Từ chuyện Tổng Giám đốc SCIC hưởng lương gần tỷ đồng/năm: Lương hay lậu?

Lương kỷ lục

Năm 2007, ông Trần Văn Tá, Thứ trưởng Bộ Tài chính được nghỉ hưu theo chế độ. Nhưng sau đó, ông lại không được nghỉ hưu mà được giao chức vụ Tổng giám đốc Tổng Cty Kinh doanh vốn Nhà nước (SCIC).

Trong một buổi tiếp nhận phần vốn Nhà nước tại 3 doanh nghiệp thuộc Bộ NN&PTNT năm 2008, Tổng giám đốc SCIC Trần Văn Tá từng phát biểu đại ý, mặc dù đến tuổi nghỉ hưu nhưng ông vẫn chưa được nghỉ mà phải tiếp tục trọng trách được giao là quản lý một doanh nghiệp với mô hình mới với nhiều khó khăn, phức tạp.

Khi đó, có người bình luận, chắc phải tâm huyết lắm ông Tá mới nhận nhiệm vụ khó khăn này. Nhưng qua kết quả kiểm toán vừa qua, nhiều người té ngửa, bởi mức lương mà ông Tá được nhận tới 942 triệu đồng/ năm, cao hơn 10 lần lương của tổng giám đốc, chủ tịch các tập đoàn kinh tế (lương tổng giám đốc tập đoàn chỉ từ 8,5 đến 8,8 x 650.000 đồng, khoảng 6 triệu đồng/tháng).

Vì sao ông Tá lại được trả lương cao như vậy?

Hệ số lương bình quân năm 2007 của SCIC chỉ là 2,82. Thế nhưng năm 2008, với lý do rất cảm tính là “do Tổng công ty tuyển dụng cán bộ có trình độ nghiệp vụ và ngoại ngữ tốt, có kinh nghiệm trong công tác từ 5 - 10 năm, phẩm chất và năng lực phải đảm nhận các công việc khó, phức tạp, đòi hỏi trình độ của chuyên viên bậc cao”, nói tóm lại là do công việc tại SCIC “vất vả, phức tạp” nên doanh nghiệp này xin và được chấp nhận mức hệ số lương bình quân tăng đột biến lên tới 4,25.

Nhưng đến cuối năm 2008, hệ số lương bình quân của đơn vị này chỉ là 2,86 (bằng 50% hệ số kế hoạch).

Không chỉ xây dựng hệ số lương kế hoạch quá cao so với thực tế mà số lao động thực tế của SCIC cũng thấp hơn nhiều so với kế hoạch.

Lao động kế hoạch được HĐQT SCIC phê duyệt để xây dựng đơn giá tiền lương năm 2008 là 180 người. Nhưng số lao động làm việc thực tế chỉ 130 người, bằng 72% kế hoạch.


Trụ sở Tổng Cty Đầu tư và Kinh doanh vốn nhà nước (SCIC) - Ảnh: Hồng Vĩnh

Do được hệ số lương cấp bậc bình quân cao, số người lao động làm việc thực tế thấp hơn nhiều so với lao động kế hoạch, nên SCIC được duyệt đơn giá tiền lương rất cao.

Đơn giá tiền lương năm 2008 của SCIC được Bộ LĐ-TB&XH duyệt là 10,38 đồng/1.000 đồng doanh thu. Có nghĩa là cứ làm ra 1.000 đồng thì doanh nghiệp này được 10,38 đồng tiền lương.

Theo phương án xây dựng của SCIC thì năm 2008 tổng quỹ lương của doanh nghiệp này là 21,9 tỷ đồng, bao gồm quỹ lương theo đơn giá 20,4 tỷ đồng, quỹ lương của HĐQT và tổng giám đốc hơn 1,47 tỷ đồng.

Điều đáng nói là, đến ngày 12-9-2008, Bộ trưởng Bộ LĐ-TB&XH mới chính thức phê duyệt đơn giá tiền lương.

Đây là thời điểm gần cuối năm 2008, Bộ LĐ-TB&XH hoàn toàn có thể biết được tất cả các chỉ tiêu về hệ số lương cấp bậc thực tế bình quân và số lao động thực tế tại SCIC thấp hơn rất nhiều so với kế hoạch của SCIC, nhưng Bộ này vẫn phê duyệt đơn giá tiền lương như SCIC xây dựng từ đầu năm, không kiểm tra thực tế trước khi phê duyệt.

Do quá tin tưởng vào SCIC nên khi kiểm tra, phê duyệt đơn giá tiền lương, Bộ Tài chính và Bộ LĐ-TB&XH hầu như hoàn toàn dựa vào kế hoạch của SCIC trình.

Một cán bộ, hưởng hai lương

Quỹ tiền lương của HĐQT và Tổng giám đốc SCIC được Bộ LĐ-TB&XH duyệt là hơn 1,473 tỷ đồng, nhưng thực tế năm 2008 SCIC đã trả lương đối với các thành viên HĐQT chuyên trách và tổng giám đốc là trên 2,642 tỷ đồng, không tính các khoản thưởng và thu nhập khác, vượt quỹ lương so với kế hoạch gần 1,169 tỷ đồng.

HĐQT SCIC gồm 7 thành viên do Bộ trưởng Bộ Tài chính Vũ Văn Ninh kiêm nhiệm Chủ tịch HĐQT. Phó Chủ tịch HĐQT, Tổng giám đốc là ông Trần Văn Tá.

Các ủy viên HĐQT kiêm nhiệm là Thứ trưởng Bộ Công thương Đỗ Hữu Hào, Thứ trưởng Bộ KH&ĐT Cao Viết Sinh, Thứ trưởng Bộ Tài chính Trần Xuân Hà.

Hai thành viên chuyên trách HĐQT là ông Hoàng Nguyên Học- Phó Tổng giám đốc và ông Nguyễn Quốc Huy- Trưởng Ban Kiểm soát.

Khi xây dựng kế hoạch trình Bộ LĐ-TB&XH, SCIC dự tính sẽ trả lương thành viên HĐQT và tổng giám đốc là 40 triệu đồng/tháng. Nhưng thực tế năm 2008, lương của thành viên chuyên trách HĐQT và tổng giám đốc SCIC là 78,5 triệu đồng/tháng (tương đương 942 triệu đồng năm), gấp 1,96 lần so với kế hoạch.

Kiểm toán Nhà nước cho rằng, việc phân phối thu nhập tại SCIC còn bất cập, thu nhập của lãnh đạo cao hơn nhiều lần so với nhân viên, mặc dù lương của nhân viên tại đây cũng cao ngất ngưởng.

Thu nhập bình quân của các trưởng ban là 29 triệu đồng/tháng (tương đương 348 triệu đồng/năm). Thu nhập bình quân của cán bộ nhân viên là 12,4 triệu đồng/tháng (tương đương 148,8 triệu đồng/năm).

Ngoài ra, có những cán bộ tại SCIC còn được hưởng hai lương. Năm 2008, SCIC cử 18 người tham gia HĐQT và Ban kiểm soát tại các doanh nghiệp mà SCIC giữ phần vốn trong đó. Những nhân viên này đã được nhận lương của SCIC để làm nhiệm vụ này.

Tuy nhiên, 11 trong số 18 cán bộ này lại được nhận thêm thù lao từ các doanh nghiệp mà mình làm đại diện của SCIC, với tổng số tiền 949 triệu đồng.

Số tiền thù lao này cũng được sử dụng không giống ai. SCIC có cơ chế phân phối số tiền này là 60% (451 triệu) nộp vào quỹ công đoàn, 40% còn lại (497 triệu) cho người tham gia kiêm nhiệm.

Tuy nhiên, đoàn kiểm toán cho rằng, việc một cá nhân ăn lương của SCIC lại nhận thêm thù lao, phụ cấp của doanh nghiệp mình đại diện phần vốn là không có cơ sở và yêu cầu thu hồi số tiền đã nộp vào quỹ công đoàn của SCIC là 451 triệu đồng.

Với những ưu ái của Bộ Tài chính và Bộ LĐ-TB&XH, SCIC đã được phê duyệt một đơn giá tiền lương quá cao. Đoàn kiểm toán Nhà nước đã xác định giảm quỹ lương của SCIC đã hạch toán vào chi phí năm 2008 là 3,8 tỷ đồng.

Tính toán lại theo đúng quy định nhà nước, Kiểm toán Nhà nước cho rằng, đơn giá tiền lương năm 2008 của SCIC chỉ có 8,26 đồng/1.000 đồng. Như vậy để thấy, hai Bộ Tài chính và LĐ-TB&XH đã trả lương cho lãnh đạo và nhân viên SCIC quá mức mà những cán bộ này đáng được hưởng.

Kiểm toán Nhà nước đề nghị Bộ Tài chính chỉ đạo HĐQT, Ban Tổng giám đốc SCIC kiểm điểm làm rõ trách nhiệm trong việc xây dựng đơn giá tiền lương, quyết toán và phân phối tiền lương.

---------------------

Còn nữa Giải cứu hành khách bị treo ngược trên máy bay


Chiếc Turbo-Islander tương tự như chiếc Greyling đã lái. Ảnh: Alamy.
Một người đàn ông vừa được trao danh hiệu phi công dũng cảm nhất nước Anh sau khi để phi cơ bay tự do và giải cứu một người nhảy dù bị treo lơ lửng trên không.

Garth Greyling, phục vụ trong quân ngũ tại Afghanistan, bay qua bầu trời Bad Lippspringe, Đức, để cho một đội dù nhảy xuống thành phố này. Tuy nhiên, thiếu tá Jeremy Denning không thoát ra được và ông bị treo lơ lửng trên sợi dây dài khoảng 5 m nối với thân máy bay.

Daily Mail hôm qua đưa tin Denning không thể thông báo với phi công và chắc chắn sẽ chết khi máy bay giảm dần độ cao và hạ cánh. Khi Greyling chuẩn bị đáp xuống đường băng, những người kiểm soát không lưu vội vã thông báo cho anh về cuộc vật lộn của Denning.

Greyling quyết định vút lên không và để phi cơ bay tự do. Anh rời ghế lái và cắt sợi dây đang treo ngược người Denning, khiến người thiếu tá này có thể hạ cánh an toàn bằng dù.

Miêu tả lại biến cố xảy ra hồi tháng 7 năm ngoái này, thư ký hội nhân đạo hoàng gia Anh Dick Wilkinson cho biết: "Chúng tôi đã trao giải thưởng dũng cảm suốt nhiều năm nay nhưng chưa từng gặp vụ nào như thế này. Thật đáng kinh ngạc. Chiếc máy bay có thể đã lao xuống kênh và giết chết cả hai người".

Ngọc Sơn
ỮNG CÂU HÀI HƯỚC TRONG ĐỐI THOẠI CỦA PUTIN
Diệu Minh


Trong buổi đối thoại dài kỷ lục được truyền hình trực tiếp hôm qua, xen kẽ giữa các thảo luận về nền kinh tế và phúc lợi xã hội, Putin có những lời nhận xét bông đùa, trong đó có lời hứa làm ông Bụt và từ chối lời mời trở thành bất tử.
Trường của chúng cháu chỉ có ba máy tính. Liệu ngài có thể phân phát cho chúng cháu một ít tiền? - học sinh Tatyana Kapnitskaya lớp 9 hỏi.
Putin đã trả lời rằng ông sẽ vào vai ông Bụt trong các câu chuyện cổ tích. Nếu cháu tìm đến tôi thì tôi sẽ coi đó như một nhiệm vụ để đáp ứng yêu cầu của cháu, ông trả lời.
Putin cũng đùa khi trả lời câu hỏi vì sao trông ông hạnh phúc bên các con hổ và báo hơn là khi ở cạnh các bộ trưởng. Càng hiểu rõ con người, tôi càng thích các chú chó, ông nói, và bổ sung rằng, thực ra ông không nghĩ xấu về các bộ trưởng hay đồng nghiệp. Tôi chỉ đơn giản thích các con vật.
Một trong số những người gửi thư cho Putin, bà Tatyana Romanenko đến từ Rostov, hôm qua hẳn phải có một sinh nhật như mơ khi được Putin đích thân chúc mừng sinh nhật trong cuộc nói chuyện trực tiếp.
Romanenko, vừa tròn 55 tuổi, đã yêu cầu Putin chúc mừng sinh nhật bà. Lời yêu cầu nằm trong số hơn 2 triệu e-mail, cuộc gọi điện thoại và tin nhắn được gửi tới Putin trước cuộc đối thoại trực tiếp với dân hôm qua.
Putin, người thường chỉ gửi lời chúc mừng sinh nhật tới những người đồng cấp như Thủ tướng Ukraina Yulia Tymoshenko hay các chính trị gia nổi tiếng, đã đọc được lời yêu cầu từ một tập thư mà ông đích thân lựa chọn.
Bà Tatyana Nikolayevna thân mến! Với tất cả tấm lòng mình, tôi chúc mừng bà nhân dịp tròn 55 tuổi và chúc bà thành công, ông vừa nói vừa mỉm cười khiến tất cả khán phòng vỗ tay tán thưởng. Sau đó ông nói tiếp: Và tất cả mọi người ở đây cũng chung lời chúc với tôi.
Trong một giây phút sơ sẩy, khả năng ghi nhớ tên tuổi và con số ấn tượng của Putin đã gặp trục trặc khi ông nhầm một trong những ông chủ của hãng ôtô đang gặp khó khăn, AvtoVAZ.
Putin cũng nói rằng ông đều coi mỗi ngày là những ngày hạnh phúc nhất trong đời. Chỉ riêng việc chúng ta đang sống đã là điều hạnh phúc nhất mà đấng tạo hóa ban cho chúng ta.
Nhân vật được tạp chí Forbes bình chọn là người có quyền lực lớn thứ 3 thế giới cũng tỏ ra khá khiêm nhường. Khi trả lời câu hỏi vì sao rất nhiều người vĩ đại bị mắc chứng trầm cảm và Putin đã chống chọi với căn bệnh đó ra sao, thì Putin nói rằng ông không coi mình là vĩ đại và vì vậy chẳng có gì phải trầm uất cả.
Putin phản ứng mạnh mẽ trước vụ tai nạn xe hơi do một thanh niên người Nga say rượu điều khiển chiếc xe hơi sang trọng Lamborghinido ở Thụy Sĩ, khiến một cụ già Đức bị thương nặng.
Vụ án cho thấy nước Nga gặp phải một tình trạng nhiều người giàu thích phô trương của cải của mình. Putin nói: Những chiếc Lamborghini này cũng giống những chiếc răng vàng mà một số người Nga thích phô ra như biểu tượng của sự giàu sang.
Đến gần cuối chương trình, Putin bắt đầu trả lời các câu hỏi từ tập giấy chọn sẵn. Một trong số đó có câu: Liệu ngài có bỏ qua các câu hỏi ngớ ngẩn?. Ông hỏi lại rằng có câu hỏi nào đáng bị cho là ngớ ngẩn không. Putin đã trả lời nhiều câu hỏi về những chuyện đời thường như ông thích con Pokemon nào, hay có đồng ý giúp một người dân trở thành ca sĩ không.
Kết thúc buổi đối thoại, Putin đọc từ một bức thư: Nếu ngài muốn bất tử như một công dân của Trái đất, hãy gọi số điện thoại sau đây nhé.
Lời đề nghị giúp Putin có cơ hội kết thúc cuộc nói chuyện dài kỷ lục - 4 tiếng 1 phút - bằng một câu tỏ lòng yêu nước. Tôi tự hào là một công dân của Liên bang Nga. Như thế là quá đủ. Cảm ơn rất nhiều về lời đề nghị này.

Nguồn: http://vn.news.yahoo.com/vne/20091204/twl-nhung-cau-hai-huoc-trong-oi-thoai-cu-79585cb.html




Tin văn và...
CÂU NÓI NGHE LÀ LẠ NHẤT TRONG TUẦN
Obama


“Tôi là tín đồ lớn của công nghệ và tôi là tín đồ lớn của sự cởi mở trong thông tin. Tôi tin rằng thông tin càng được lưu chuyển tự do thì xã hội càng vững mạnh, bởi nhờ đó mà công dân các nước trên khắp thế giới có thể buộc chính phủ phải thể hiện tinh thần trách nhiệm. Tự do thông tin giúp người dân tự do suy nghĩ. Điều đó tạo ra các ý tưởng. Điều đó khuyến khích sáng tạo.
Tôi luôn là ủng hộ viên tích cực của tự do Internet. Tôi là một người ủng hộ tích cực của phi kiểm duyệt. Đây là một phần của truyền thống nước Mỹ mà tôi đã đề cập trước đây, và tôi nhận thấy rằng các quốc gia khác nhau có truyền thống khác nhau. Tôi có thể nói với các bạn rằng, tại nước Mỹ, thực tế là chúng tôi có Internet tự do, hay nói cách khác, truy cập Internet không hạn chế là nguồn lực của sức mạnh, và tôi nghĩ rằng điều đó nên được khuyến khích.
Bây giờ tôi muốn nói với các bạn rằng, một cách trung thực, là tổng thống của nước Mỹ, có những lúc tôi muốn thông tin không được lan truyền tự do để khỏi phải nghe người ta chỉ trích. Tôi cho rằng, con người khi ở vào vị trí quyền lực thì, một cách tự nhiên, họ thường phản ứng, ồ, sao người kia lại có thể nói vậy với tôi, hay, nói vậy là thiếu trách nhiệm, nhưng thực tế là ở nước Mỹ thông tin được tự do, và tôi có rất nhiều người chỉ trích ở nước Mỹ, họ nói về tôi đủ thứ. Tôi thực sự nghĩ rằng điều đó làm cho nền dân chủ chúng tôi vững mạnh hơn và giúp tôi trở thành một lãnh đạo tốt hơn bởi nó buộc tôi phải nghe những điều tôi không muốn. Nó buộc tôi phải thẩm định lại những việc mình làm hằng ngày để xem tôi có thực sự đang làm hết sức mình cho nhân dân Mỹ hay không.”

Trích bài nói chuyện của Obama với sinh viên Thượng Hải TQ


Thứ 4 ngày 2/12/2009

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét