Thứ Năm, 29 tháng 10, 2009

ÔM RƠM

Sáng nay trời mưa, trưa mưa lớn hơn rồi tạnh, chiều nay trời lại nắng đẹp, mình chỉnh trang lại các trang W để lưu cho tiện, đưa vào USB...Trưa bầm vẫn ngồi chơi trên Xalong, MIC chạy lăng xăng, chào Mào hót véo von, cảnh vui & thích mắt....Nhưng MIC hở ra là cắn phá, phải đậy kín tất...chiều nay chưa thấy báo HNM, chờ xem ai giúp...

ÔM RƠM

Luật sư, Bị cáo, Kiểm sát viên
Tranh giành chân lý, như tranh quyền
Luận tội, cãi tội theo luật định
Tòa ngồi GHẾ TRÊN, phán quyết liền

Vậy mà như sợ Viện NGÂY THƠ
Tòa gầm, gào thét, ÁT tiếng mưa
Rằng Mi làm vậy là có tội?
Sớm nhận, KHOAN HỒNG, đã hiểu chưa...

Hỡi ông Tòa nọ chớ ÔM RƠM
Không chỉ rặm bụng, mà HỎNG luôn
Nghị quyết bốn chín nay đã có
Làm VẬY SAI LUẬT, chẳng KẺ ơn...

* Viết hồi 14:22 ngày 29 tháng 10 năm 2009;tg Vũ Tản Hồng.
*Chiến lược cải cách tư pháp đến năm 2020, theo tinh thần của Nghị quyết số 49-NQ/TW ngày 02/06/2005 của Bộ Chính trị, Quyền được TGPL được ghi nhận đầy đủ trong hệ thống pháp luật Việt Nam
Học vấn là nguyên lý của mọi sự khoan dung, vì học vấn càng sâu rộng thì con người càng hiểu sâu sắc những giới hạn của BẢN THÂN. JM.GUYON
01-04-2007 Xét hỏi bị cáo : Toà có buộc tội thay viện ?
Thay vì để viện chứng minh tội phạm thì toà lại “dồn ép” theo hướng kết tội bị cáo. Khi ấy, ranh giới giữa xét hỏi và buộc tội trở nên quá mong manh và toà dường như đã trở thành “cơ quan công tố thứ hai”! Theo quy định, buộc tội bị cáo là nhiệm vụ của VKS nhưng ở nhiều phiên xử, dường như việc này lại được toà làm thay khi tiến hành xét hỏi. Thực tế có lắm phiên xử toà xét hỏi mà không khác gì đang buộc tội bị cáo.
Xét rát, hỏi kỹ.
Cuối năm trước, ở tỉnh Bình Dương, VKS huyện T. truy tố H. về tội
trộm cắp tài sản. Trước toà, bị cáo cho rằng mình chỉ mới đứng ở cửa phòng trọ của người bị hại và chưa kịp có một hành động gì để lấy tài sản, việc Viện quy kết bị cáo phạm tội trộm là oan!
Lời khai này đã khiến cho vụ việc trở nên gây cấn bởi đây là tình tiết mấu chốt của vụ án. Đêm đó, khi đứng trước cửa phòng người bị hại, nếu bị cáo đã có hành vi thò tay, thò cây vào lấy tài sản thì đã phạm tội, còn nếu bị cáo chưa kịp làm gì thì coi như thoát! Trong khi đó, việc bị cáo có kịp làm gì hay không thì cũng chỉ có mỗi mình bị cáo biết!

Để làm rõ tình tiết này, Toà đã yêu cầu bị cáo khai thật cụ thể tình huống, sự việc. Sau đó, Toà đặt ra hàng loạt câu hỏi xoáy vào việc bị cáo có đẩy cửa, thò tay, thò cây vào khều tài sản hay không. Điểm nào còn lấn cấn, Toà lại hỏi tại sao, vì sao. Sau khi “quay” bị cáo, Toà lại tiếp tục đặt các câu hỏi tương tự với người bị hại, nhân chứng… Theo dõi các câu hỏi của Toà, nếu bị cáo thực sự đã có hành vi thò tay, thò cây vào khều tài sản thì bị cáo khó có thể khai khác đi được. Tuy nhiên, cũng vì những câu hỏi “rát” này của Toà mà sự việc được làm sáng tỏ. Toà đã tuyên phạt bị cáo không phạm tội vì chưa kịp làm gì.

Toà làm thay Viện?

Vụ án trên thuộc loại khá lạ ở địa phương nên nhiều thẩm phán khác cũng dự khán. Chứng kiến cách xét hỏi này, một vị thẩm phán nhận xét: “Có vẻ Toà đã làm thay Viện trong việc chứng minh tội phạm”. Theo ông, với tình tiết bị cáo khai “chưa kịp làm gì” thì lí ra Toà phải để cho Viện “phản tố” bởi Viện là phía buộc tội, phải dùng lí lẽ, tình tiết, chứng cứ chứng minh mình truy tố đúng, bị cáo sai. Chính Viện chứ không ai khác phải hỏi bị cáo, người bị hại, người liên quan, nối kết các chi tiết, sự việc… để bảo vệ quan điểm của mình.

Về phần Toà, với tình huống này thì chỉ cần ngồi nghe là đủ chứ không nên tham gia vào. Khi đó, nếu thấy Viện không đủ sức chứng minh tội phạm thì tuyên bị cáo vô tội và ngược lại. Ở đây, Toà lại “đứng mũi chịu sào”, còn Viện chỉ ngồi nghe Toà và bị cáo “tranh tụng”. Đành rằng những gì Toà hỏi là để làm sáng tỏ vụ việc và chứng minh được bị cáo oan nhưng đó không phải là cách đi đến kết luận cuối cùng. Bởi nếu vụ này bị cáo không oan thì không khác nào chính Toà đã chứng minh tội phạm thay cho Viện!

Việc Toà buộc tội thay cho viện được không đã từng khiến hai luật sư ở Đoàn Luật sư TP. HCM phải tranh cãi với nhau cả buổi. Chuyện là, giữa năm qua, TAND TP. HCM xử một vụ cướp tài sản. Trong phiên xử, bị cáo cho rằng mình không cướp mà chỉ là đùa giỡn cho người kia sợ, sau đó bị cáo đã đem tài sản trả lại. Tuy nhiên, Viện thì một hai nói bị cáo đã “cướp thật” chứ không “cướp giỡn” và bảo lưu quan điểm, “không thèm” tranh luận. Lí ra lúc này Toà phải yêu cầu Viện tranh tụng, chứng minh cho bị cáo biết những lời bị cáo khai là không có cơ sở. Nhưng Toà không làm điều ấy mà chính Toà đã “quay” bị cáo với cả tá câu hỏi theo hướng kết tội! Dưới sức ép của Toà, cuối cùng bị cáo phải thừa nhận mình sai và Toà đã căn cứ vào lời khai nhận này để kết tội bị cáo.

Theo luật sư của bị cáo, Toà đã làm thay Viện trong việc buộc tội bị cáo. Ngược lại, luật sư bào chữa cho người bị hại bảo Toà làm như vậy là hợp lí bởi tình tiết vụ án đã rõ, Toà chỉ hỏi để xác định đúng hơn sự thật của vụ án mà thôi, còn việc buộc tội thì trước đó Viện đã làm đầy đủ! Mỗi người một ý, không ai chịu ai. Cuối cùng, cả hai luật sư thống nhất là sẽ đưa ra cho nhiều luật sư khác bàn bạc công khai vào một dịp thích hợp.

Còn nhập nhằng

Nhiều chuyên gia nhận định, trên lí thuyết, việc chứng minh tội phạm là việc của cơ quan điều tra, viện kiểm sát, còn toà án chỉ mang tính chất “trọng tài đứng giữa” để nhận định ai đúng ai sai. Giống như ở một số nước, toà cho hai bên “cãi thả ga”, còn mình chỉ ngồi nghe, thấy ai nói có lí thì chấp nhận.

Tuy nhiên, luật của ta cho phép Toà tham gia xét hỏi để làm rõ những điều còn mập mờ. Đây là quy định hay, vì khi toà thấu hiểu được cặn kẽ vụ việc thì mới có được phán quyết chính xác. Do vậy, trong nhiều vụ, vai trò của toà thể hiện rất rõ. Toà chỉ cần hỏi vài ba câu là bị cáo cúi đầu ngay, không chối vào đâu được. Thế nhưng cũng vì quy định này mà không ít vụ, việc xét hỏi của Toà hoá ra lại là bên “công tố thứ hai”, góp phần buộc tội bị cáo.

Trước đây đã tồn tại cảnh thẩm phán đập bàn đập ghế, chỉ mặt bị cáo quát tháo ầm ĩ: “Mày không nhận tội thì coi chừng tao!”, khiến không ít bị cáo “sợ vãi ra quần”, phải gật đầu bừa. Theo một thẩm phán TAND TP. HCM, hiện văn hoá pháp đình đã tiến bộ, không còn cảnh này nữa nhưng trong cách xét hỏi vẫn ẩn chứa đâu đó việc toà buộc tội bị cáo. Nhìn chung, việc này rất dễ thể hiện qua những câu hỏi mang tính áp đặt, truy bức, thậm chí cả những câu hỏi có, không. Bởi nếu đặt câu hỏi không khéo, bị cáo chỉ được nói có hoặc không thì không thể nào hiểu được hết ý của vấn đề. Xa hơn, đó là những đánh giá của toà về hành vi của bị cáo trong quá trình xét xử. Chẳng hạn, khi đang xét hỏi, tranh luận, vụ việc chưa có kết luận cuối cùng mà chủ toạ đã “nhắc nhở”: “Bị cáo có thấy, có nhận thức được hành vi của mình là nguy hiểm cho xã hội?”. Điều này không khác gì việc toà đã bảo: “thôi đừng cãi nữa, ông có tội rồi, ông ơi!”.

Một thẩm phán TAND tối cao nhìn nhận, có những vụ ranh giới giữa việc buộc tội và xét hỏi để làm sáng tỏ hơn vấn đề rất nhạt nhoà. Hỏi thế này thì cho là làm sáng tỏ vụ việc nhưng chỉ cần hỏi lệch đi một từ thì nó chẳng khác nào là lời buộc tội. Ông ví dụ: Một bị cáo bảo rằng mình không có hành vi cầm dao đâm người bị hại. Chủ toạ bảo: “Sao, vụ việc rành rành thế mà còn chối à?”. Ở đây, đó là lời buộc tội hay đó là câu hỏi để làm sáng tỏ vấn đề?

Việc Toà xét hỏi bị cáo ra sao, ở mức độ nào… là một vấn đề cần phải được xem xét thêm, bởi nó bộc lộ sự tiến bộ của một nền tố tụng. hỏi như một “cơ quan công tố thứ hai” là điều mà ngành toà án sẽ phải tính tới trên bước đường cải cách tư pháp hiện nay.

Theo báo Pháp luật TP.HCM




Thứ năm, 29/10/2009


100 tỷ đồng nạo vét hồ Xuân Hương
29-10-2009 15:42:01 GMT +7
Theo Nam Viên (SGGP)
Sở NN-PTNT tỉnh Lâm Đồng cho biết, ngay sau khi Festival hoa Đà Lạt 2010 kết thúc, vào ngày 5-1-2010, hồ Xuân Hương sẽ được tháo cạn nước để triển khai dự án “Nâng cấp, mở rộng đập và cầu Ông Đạo”.


Cầu Ông Đạo nhìn từ khách sạn Ngọc Lan.
Công trình đường giao thông kết hợp đập thuỷ lợi này có chiều dài 76m, chiều cao của đập 7m (đoạn cao nhất), bề rộng mặt đường 22,2m (trong đó phần đường rộng 15m, gồm 4 làn xe, 2 lề dành cho người đi bộ rộng 2m). Hệ thống xi phông mới đảm bảo thoát lũ an toàn và chịu lực tốt. Dự án có tổng vốn đầu tư trên 63 tỷ đồng từ ngân sách Nhà nước, dự kiến thi công trong vòng 12 tháng.
Dịp này, TP Đà Lạt cũng thực hiện dự án nạo vét, tôn tạo hồ Xuân Hương. Thắng cảnh Quốc gia này sẽ được đầu tư 36 tỷ đồng để nạo vét phần lòng hồ và các hồ lắng; xây bờ kè quanh hồ và trồng cây xanh, thảm cỏ quanh hồ.
|
Ban Biên tập | Quảng cáo | Đặt mua báo | Liên hệ
© Pháp Luật TPHCM Online. Cơ quan chủ quản: Sở Tư Pháp Thành Phố Hồ Chí Minh
Số giấy phép: 470/GP-BC, cấp ngày: 25-10-2007. Tổng Biên tập: Phạm Phú Tâm - Tòa soạn: 470 Nguyễn Tri Phương, Quận 10, TPHCM.
Điện thoại - Trị sự: 39271754 - Phát hành: 38112421 - Quảng cáo: 38346909 - Cung cấp văn bản: 38346902. Fax: 38345102

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét